*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"-----Hớ?"
Câu trả lời của cô ấy trực tiếp đến nỗi không có cách nào để hiểu nhầm.
Tôi không phải con người.
Cô gái trước mặt tôi đã đáp vậy đó.
"....Cô không phải là người....?"
"Ôi dào, rõ quá đi còn gì? Anh không nghĩ rằng trên đời này có con người nào còn đi lại được sau khi bị cắt vụn thành nhiều mảnh đấy chứ?"
"--------"
Dĩ nhiên không có người nào làm được như thế cả.
Nếu có, thì đó là một con quái vật mang hình người.
Một sinh vật có thể tự hồi sinh sau khi bị giết.
Một sinh vật không biết định nghĩa cái chết là gì.
Một sinh vật có khả năng hồi phục nhanh chóng và đi lại ngay sau khi bị cắt vụn thành từng mảnh thì không thể được coi là con người được nữa.
"Không...thể."
Xem ra cô gái đứng trước mặt tôi chính là như vậy.
Tôi cố cười, nhưng bất lực, vì họng khô rang.
"....Cái khỉ gì thế không biết."
Câu chuyện này cũng chẳng hài hước là mấy.
Mà chuyện này có điểm gì hài hước đâu.
Bởi vì chắc chắn....
Nếu cô ta không phải là người, thì chuyện cô ta hồi sinh cũng là thường thôi.
---Tôi bình tĩnh lại.
Đây là lúc nên quan sát sự việc và tính toán cẩn thận.
"....Cô nói rằng mình không phải là con người. Vậy cô là gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/visual-novel-tsukihime-ciel-route/2787524/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.