Cô gái từ đầu đến giờ vẫn cố gắng lừa mình dối người cuối cùng không chịu nổi nữa, điên cuồng lùi về sau, va vào lòng ngực Hứa Mộ Châu.
Hứa Mộ Châu theo bản năng đỡ vai cô. Cô gái siết chặt tay Hứa Mộ Châu, móng tay bấm vào da thịt anh. Hứa Mộ Châu đau đến mức hít một ngụm khí lạnh. Cô gái lại không nhận ra việc mình đang làm, vẫn gắt gao bóp tay anh, ánh mắt cứng đờ dán chặt vào mặt Hứa Mộ Châu, như thể chỉ cần không cúi xuống thì cô sẽ không nhìn thấy đống thịt vụn sau lưng mình kia.
"Hãy thả tôi đi!"
Môi dưới cô run rẩy, hét vào mặt anh trong sự sụp đổ:
"Cầu xin anh, làm ơn hãy thả tôi đi!"
Cô thoạt nhìn trẻ tuổi hơn Hứa Mộ Châu, cùng lắm cũng chỉ ngoài đôi mươi, mặc bộ quần áo ngủ giản dị, mái tóc để xõa ngang vai. Cô còng lưng ôm lấy thân thể, xương vai nhô ra khỏi mái tóc dài như thác nước.
"Anh bắt tôi đến đây làm cái quái gì!"
Cô không để ý hình tượng mà hét lên. Mái tóc dính đầy nước mắt dính trên mặt cô, hốc mắt đỏ ửng, dường như dây thần kinh trong đầu đã căng đến cực hạn, chỉ cần Hứa Mộ Châu chạm nhẹ vào thì lập tức đứt lìa.
Cô rất cần một chỗ phát tiết, trút ra hết thảy nỗi sợ và sự giận dữ vượt quá giới hạn chịu đựng của bản thân. Không thể nghi ngờ, Hứa Mộ Châu đã trở thành cái bia ngắm tốt. Anh tuy rằng có vẻ rất điềm tĩnh, song không giống người đàn ông xa lạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-vo-huong/225953/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.