A Sửu chưa từng hối hận về quyết định của mình như lúc này, sớm biết Sở Đào ôm hứng thú lớn với nhà của hắn như vậy, hắn nhất định sẽ không mềm lòng vì nghe y lải nhải cầu xin, mà dẫn y về La Sát cung!
Quay về chỗ ở ngày trước thật ra không vấn đề gì, vấn đề là nương hắn hàng năm bế quan luyện công nay cư nhiên phá lệ ra gặp mặt, sau khi nhìn thấy bọn họ, lập tức hưng phấn xuất ra một phong thư nhà, nói bọn họ trở về đúng dịp, lão đương gia Hàn gia gửi thư, cũng chính là đại thọ của phụ thân hắn, mời hai mẹ con đến, Sở Đào đã đến đây, đương nhiến sẽ theo cùng.
“Ta có thể lựa chọn cự tuyệt không?” A Sửu không ôm gì hy vọng hỏi.
Hỏi xong đổi lấy Dạ Uyển lạnh lẽo lườm, nói: “Đứa con như ngươi đã mười mấy năm không về nhà, ngay cả đại thọ phụ thân cũng dám từ chối! Quên đi, ngươi không muốn ta cũng không ép, ta mang Thập Nhất đến gặp mọi người.”
Đối với tiểu hoàng tử thanh tú hồn nhiên, Dạ Uyển nhìn thế nào cũng yêu thích, so với đứa con từ nhỏ lạnh lùng nhạt nhẽo của nàng thì đáng yêu gấp trăm lần, A Sửu không nhắc tới quan hệ giữa hắn và Sở Đào, bất quá đã đưa người tới La Sát cung, chính là khẳng định trọng yếu, điểm này Dạ Uyển rất rõ ràng, Sở Đào tuy rằng không phải nữ tử, nhưng cá tính khôn khéo đáng yêu lại bù được khuyết điểm, đứa con khó có được lúc nghiêm túc với tình cảm, nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-thang-hoang-trieu-he-liet-phien-trung-tinh-duyen/44399/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.