Phương Hàn vừa đi, lưu lại Thần giới đầy hoang tàn!
Có thể nói Thần giới tràn đầy thê lương! Tinh bích hệ nơi nơi vỡ tan, nhiều đại tinh màu tím đổ nát, không biết có bao nhiêu dân cư Thần tộc chết oan chết uổng, ngay cả nguyên thần cũng không thể lưu lại! Một đại thế giới vô địch hư nhược tới cực điểm!
Với ưu thể Thần tộc, ở trong chư thiên vạn giới, ngoại trừ Thiên giới ra vốn là đệ nhất! Thủy Tổ Thánh Vương tuy rằng biến mất nhưng vẫn ở tiền diện.
Những tộc nhân Thần tộc chết đi cũng không sao, qua ức năm nghỉ ngơi dường sức lại có thể sinh ra Hoàng giả, Chí Tiên, thậm chí là cường giả Thiên Địa Đồng Thọ. Ngay cả Thiên Chủ cũng có thể sinh ra từng người một!
Nhưng Thiên Quân lại khác!
Thiên chỉ quân vương vượt qua thiên địa, thiên địa hủ mà ta bất hủ, không thể cứ thúc dục hóa dưỡng là đi ra. Phải biết rằng, trải qua hai mươi kỷ nguyên tích cóp mới dần xuất hiện hai mươi Thiên Quân như Thiên Phi Ô Ma, bảy đại Thần Đế viễn cổ... Bằng vào hai mươi Thiên Quân này, Thần tộc cũng có thể tính là giới đỉnh phong nhất trong chư thiên vạn giới!
Đáng tiếc chính là hiện tại Phương Hàn chỉ giết chóc một lúc, diệt sát mười hai gă Thiên Quân, toàn bộ đều bị hắn cắn nuốt hết, tinh hoa hoàn toàn biến mất! Tổn thất của Thần giới quả là không thể chịu đựng nổi.
Nhất là hiện tại kho báu mà Thần giới tích tụ cả hai mươi kỷ nguyên qua đã bị Phương Hàn cướp đi toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/827121/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.