"Tốt lắm, Phong Thần Thạch Bi, mau mau hiện ra".
Phương Hàn trong lúc thôi toán, đột nhiên dừng lại, một ngụm nguyên khí phún ra ngoài, lập tức bọt nước từ trong dòng song hư không cuồn cuộn tuôn trào, một hư ảnh bia đá nổi lên.
Chính là Phong Thần Thạch Bi.
Khối Phong Thần Thạch Bi này không ngừng biến hóa, chớp động, khi thì phóng qua tây, khi lại nhảy qua đông, cư nhiên không chút ổn định, mà phiêu đãng khắp nơi, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó, lại giống như đang bố trí bẫy rập.
"Người này đang làm gì?" Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu biết, hư ảnh Phong Thần Thạch Bi trong dòng sông hư không kia, đại biểu cho tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, nhưng mà tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi không an phận bay loạn khắp nơi, thật sự làm cho người ta không nghĩ ra, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
"Ngươi này không ngừng di động ở hư không, tìm kiếm gì đó trong một số không gian dị độ của Thái Cổ Chi Khư, hay là muốn để cho mọi người không thể cố định vị trí của hắn? Thôi toán loại hành tung không ngừng dịch chuyển này, phải hao tốn nguyên khí khổng lồ, không có mấy ai chịu nổi". Phương Hàn bình thản nói.
Loại khí thái bình thản này, làm cho Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu cũng âm thầm kinh ngạc, quả thật thôi toán như vậy, không có mấy ai làm được, mà Phương Hàn lại nhẹ nhàng như không, thực lực cường đại không cần phải nói.
"Ngươi đã có thể cố định vị trí của hắn, hơn nữa còn thôi toán thoải mái, vậy lần hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/826820/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.