"Sư đệ, thực lực của ngươi hiện giờ, ta thật không biết dùng từ ngữ gì để hình dung nữa." Cái miệng của Đạo Húc thánh tử há to, giống như con cóc muốn nuốt thiên nga vậy.
"Nếu như sư đệ thể hiện ra thực lực, một số lão ngoan đồng của Vũ Hóa Môn chúng ta chỉ sợ cười ngoác miệng a."
"Chuyện này tốt hơn hết là giữ kín một chút, nếu không cũng rất dễ chết non trong đám thiên tài đông đúc." Phương Hàn tinh tế nói: "Ta sẽ âm thầm phong ấn một bộ phận thực lực, không biểu hiện ra, sẽ cường hoành hơn một số Tổ Tiên bình thường. Đến lúc đó mới dễ dàng làm việc, ta cũng không muốn bị Thiên Đình chú ý."
"Vậy cũng được, truyền nhân Cốt Thánh, thật ra cũng không có gì, thế nhưng rơi vào tai một số kẻ có dị tâm, sẽ tạo thành mưa gió. Hơn nữa thực lực của sư đệ quá mức kinh thế. Tiên nhân đều bị hù chết. Nhất định phải phong bế lại."
Hai người đều tán thành việc Phương Hàn phong bế một phần thực lực.
Phương Hàn liền âm thầm phong ấn tám phần pháp tắc Tổ Tiên của mình lại. Đồng thời kiểm tra thoáng cái Vương cấp linh mạch trong Chí Thiên Môn, phát hiện mình bản thân tấn chức Tổ Tiên, trọn vẹn đã thiêu đốt năm vạn đạo linh mạch cấp một.
Hiện tại Vương cấp linh mạch rút nhỏ gần như một nửa.
Loại tiêu hao nguyên khí khi tấn chức này, người bình thường thật đúng là không cách nào duy trì tiếp. Ngẫm lại nếu như có hai người tuyệt đại tài trí mưu lược kiệt xuất như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/826773/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.