Phương Hàn được đoàn người Trần sư tỷ dẫn tới sơn môn của Huyền Trọng Phái.
Sơn môn được kiến tạo trong nham thạch, một tòa cung điện sừng sững nguy nga, trên bầu trời được bố trí đại hình cấm pháp, chứng tỏ trong Huyền Trọng Phái vẫn có cao thủ tọa trấn.
Đương nhiên uy phong vẫn không thể so được với những đại môn phái trong thế tục như Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, có hàng trăm hàng ngàn thái cổ thần sơn phiêu phù trên không trung. Bao phủ từng tòa tinh vực.
Nhưng mà trong Thiên giới, vật chất kết cấu vô cùng ổn định, quy tắc không gian ngưng kết, di động một ngọn núi cũng cần lực lượng tương đương với việc di chuyển tổ hợp cùng sắp xếp trăm ngàn tinh vực lại với nhau.
"Các ngươi, đem vị tiền bối này tới động phủ của ta." Trần sư tỷ phân phó một câu, vài đệ tử vội vã leo lên núi, tới một tòa tiểu cung điện phía trước, sau đó khiêng Phương Hàn vào, đặt hắn yên ổn nằm trên một chiếc giường đá.
Giường đá phi thường ôn nhuận, một cỗ âm dương ý cảnh nhộn nhạo trong lòng, làm dịu huyệt khiếu quanh tân Phương Hàn. Đây tựa hồ như là một kiện bảo bối.
Loại kỳ thạch này ở trong thế tục đem ra đấu giá, giá trị chỉ có loại cường giả Thiên Tiên cự phách mới mua được.
"Huyền Dương Kỳ Thạch của Thiên giới mài dũa mà thành, bố trí trong đó các loại cấm pháp, là một kiện tuyệt phẩm đạo khí vượt qua Lôi Kiếp, không tệ không tệ, có công năng tẩm bổ thể xác và tinh thần."
Phương Hàn thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/826620/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.