Trong nháy mắt, trong đầu Phương Hàn hiện ra tình huống Phong Dao Quang tu thành Thiên Tiên, sau đó phá không phi thăng. Cùng lúc đó Phương Thanh Tuyết tìm được bảo tàng còn sót lại của mình năm đó, còn có một cỗ di thuế, phiêu đãng trong vô tận thời không, hàng tỉ Lôi Đình quấn quanh, sau đó được bản tôn của nàng thu.
Trong trí nhớ, lúc này Phương Hàn mới minh bạch, năm đó tự Phương Thanh Tuyết bố trí rất nhiều quân cờ phía sau, nguyên một đám bảo tàng chi chít như sao trên trời trong vũ trụ.
Hơn nữa hắn cũng biết, Phương Thanh Tuyết từ thời thượng cổ đã vượt qua bao nhiêu thế, mỗi một thế đều bị Thiên giới truy sát, cuối cùng đều ẩn núp vượt qua các hung hiểm, không bị hình thần câu diệt, rất nhiều lần bị cao thủ của Thiên giới triệt để tiêu diệt, thế nhưng cuối cùng bằng vào linh hồn lạc ấn của Vĩnh Sinh chi môn, cho dù có nguy hiểm hơn nữa cũng vẫn phục sinh.
Cảm nhận được dòng thác trí nhớ này, khiến tâm thần của Phương Hàn cũng rúng động.
"Sư tỷ, tỷ yên tâm, cả đời này, vô luận là ta như thế nào cũng không để bất luận kẻ nào xúc phạm tới tỷ, cho dù dốc hết tính mạng cũng phải để tỷ một lần nữa thu lại vinh quang thượng cổ, trở thành đại vị Thiên Quân!"
Phương Hàn thề.
"Ha ha ha ha, ha ha ha ha. Một con kiến hôi cũng vọng đàm Thiên Quân." Đại nhân vật Thiên giới cuồng tiếu một hồi, tựa hồ như đã bố trí xong trận pháp cuối cùng, Hỗn Nguyên Vô Cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/826614/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.