Chương trước
Chương sau
Không ngờ là môn chủ của Thiên Nhai Phái đích thân tớ, trong hư không mênh mông, bố trí mai phục chặn giết Phương Hàn cùng Di Bảo. Lần này Thiên Nhai Phái có thể nói đã bị tổn thất thảm trọng, bị luyện hóa một vịThiên Tiên Tuyệt Vũ Thần, một đầu Thiên Tiên chính là trụ cột của cả một môn phái, truyền đạo, thụ nghiệp, đứng đầu một đàn tràng, phía dưới có vô số đệ tử, hình thành phe phái, môt khi bị giết, đám đệ tử kia đều trở thành một đoàn cát bụi, tạo thành hỗn loạn cho môn phái.
Có thể nói thế này, một đầu đạo chủ Thiên Tiên chẳng khác gì là xương sống của một căn nhà, một khi xương gãy, căn nhà tuy không tới mức sụp đổ, thế nhưng cũng lung lay muốn đổ, lâm vào cảnh hoang phế.
Đây không thể nói là không tổn thất nặng, đối với thực lực, danh vọng của cả môn phái chính là một đả kích trọng đại. Phương Hàn biết, Thiên Nhai Phái vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cho chính mình, chẳng qua hắn lại không ngờ Thiên Nhai Phái trả thù cư nhiên lại nhanh như vậy, thậm chí ngay cả môn chủ cũng đều xuất động.
Môn chủ Thiên Nhai Phái là một người bộ dáng dường như già, thế nhưng trên thực tế lại phi thường trẻ, tóc bạc mặt hồng. Một đầu tóc trắng hiện ra tang thương tuế nguyệt, trên mỗi sợi tóc tuế nguyệt đều để lại dấu vết đao khắc rìu đục. Mà khuôn mặt của hắn lại non mềm nhẵn nhụi giống như hài nhi, khuôn mặt tuấn tú, tiêu sái, khí vũ hiên ngang.
Chỉ năm chữ để khái quát về người trẻ tuổi tóc trắng này "Môn chủ Thiên Nhai Phái".
"Phương Hàn, đấy là môn chủ Thiên Nhai Phái, Nhai Tông Đạo." Di Bảo nhanh chóng ghé miệng tới nói với Phương Hàn: "Tu vi thâm hậu, trên người có vô tận pháp bảo, luyện rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo, nghe đồn đã lĩnh ngộ tuyệt học chí cao vô thượng của Thiên Nhai Phái, Chí Thánh Đại Thành Cổ Kinh Bí Điển, có người đã từng nhìn thấy hắn xâm nhập vực ngoại ma cảnh, đích thân chém giết hai đầu thánh ma."
"Chém giết hai đầu thánh ma? Thánh ma tương đương với Thiên Tiên, như vậy hắn đủ có thể giết chết hai đại Thiên Tiên? Chẳng lẽ hắn đã tu thành Thần Tiên?" Phương Hàn cả kinh nói.
"Không có khả năng, tu thành Thần Tiên sẽ phải ẩn núp, không thể để Tiên giới phát hiện, tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra ngoài giết chúng ta. Nhưng mà tuyệt đối không thể xem thường Thiên Tiên, Thiên Tiên cũng chia ra ba bảy loại, nghe đồn tại Thiên giới có một bộ phẩm cấp quy tắc. Như chàng chẳng qua chỉ là Chân Tiên, hơn nữa tại thời điểm cảnh giới Hư Tiên có thể giết chết Thiên Tiên, người trong thiên địa tuy hiếm những người như chàng, nhưng mà không phải là không có, trong vũ trụ mênh mông, tuyệt thế thiên tài vẫn có. Nhai Tông Đạo này chính là một tuyệt thế thiên tài, thiên tài thời điểm Trường Sinh Bí Cảnh có thể chống lại Tiên Nhân." Di Bảo cảnh báo Phương Hàn phải cẩn thận, tránh gặp bất trắc."
"Ta tự nhiên là biết, nhưng mà người của Thiên Nhai Phái vây công ta, vậy cũng là một cơ hội, Bát Bộ Phù Đồ của ta cần rất nhiều pháp tắc Tiên Đạo của Thiên Tiên dung nhập vào trong mới có thể trở thành bán tiên khí đầy đủ." Trong lòng Phương Hàn liên tục cười lạnh, lù lù bất động. Thần sắc của hắn vẫn không đổi khi đối mặt với đám người của Thiên Nhai Phái.
"Phương Hàn? Môn chủ Tạo Hóa Môn, truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế. Vốn là một tên phàm nhân nuôi ngựa thuộc Phương gia tại Đại Ly vương triêu trong Huyền Hoàng đại thế giới, về sau trở thành đệ tử Vũ Hóa Môn, sau này đột khởi, tu thành tuyệt thế thần thông, cướp đi trân tàng Thiên Vũ Chi Khố, chỉnh hợp Tiên Đạo lục tông, Ma Đạo Ngũ Mạch, hình thành Tạo Hóa Môn, ý đồ chống lại Thái Nhất Môn." Người trẻ tuổi tóc trắng, môn chủ Nhai Tông Đạo vừa xuất hiện liền chậm rãi đi tới, đồng thời nói ra xuất thân của Phương Hàn. Một cỗ tư vị nắm rõ Phương Hàn như lòng bàn tay lộ ra, nếu như là nhân vật tầm thường, khi hắn nói ra mấy câu này tâm linh kẻ đó nhất định sẽ sụp đổ, thế nhưng Phương Hàn lại không hề quan tâm.
"Ngừng! Thiên Nhai Môn môn chủ, ngươi cũng không nên nói nhảm nữa." Phương Hàn phất phất tay: "Phương Hàn ta uy chấn vạn giới, thanh danh hiển hách, một ít sự tích người nào cũng biết, cũng không cần ngươi phải tới thuật lại, Thiên Nhai Phái ngươi sẽ không bỏ qua cho ta, Phương Hàn ta cũng đồng dạng không bỏ qua cho Thiên Nhai Phái các ngươi, nói chuyện không hợp, chỉ có động quyền mới là chân ý. Không cần dong dài."
"Tốt! Người sảng khoái nói chuyện sảng khoái." Người trẻ tuổi không giận ngược lại cười nói: "Tạo Hóa môn chủ chính là Tạo Hóa môn chủ, khó trách dám dùng hai chữ Tạo Hóa để làm tên môn phái, không kiêng kỵ tạo hóa chi uy. Lần này ta đích thân tới chính là muốn xem tên thiên tài trẻ tuổi ngươi. Ta có thể cấp cho ngươi một cơ hội, khiến ngươi không phải chết. Bằng không một thiên tài tuyệt thế hôm nay sẽ vẫn lạc tại nơi này."
"Hả? Ta giết Thiên Tiên cự phách Tuyệt Vũ Thần của môn phái ngươi, ngươi cư nhiên có thể dễ dàng tha thứ? Ta lại muốn nhìn xem điều kiện là thứ gì?" Phương Hàn âm thầm vận chuyển pháp lực trong thân thể, ngoài miệng cũng vẫn tự nhiên nói.
"Rất đơn giản, bái ta làm thầy, ta thu ngươi làm đệ tử, đem toàn bộ Tạo Hóa Môn của ngươi đầu nhập vào Thiên Nhai Phái ta. Mất đi một tên Tuyệt Vũ Thần, có được tên đệ tử thiên tài như ngươi, cuộc trao đổi này vẫn lời chán. Bởi như vậy tự nhiên sẽ biến chiến tranh thành tơ lụa, tất cả đều vui vẻ." Người trẻ tuổi Nhai Tông Đạo đứng chắp tay trước ngực, phảng phất như không thấy Phương Hàn âm thầm đề tụ pháp lực.
"Tốt, tốt tốt, thật sự là tốt. Trong tương lai không lâu ta muốn đối phó với đại kiếp nạn Thần tộc của Huyền Hoàng đại thế giới, đang muốn lôi kéo minh hữu, có Thiên Nhai Phái hỗ trợ. Vậy sẽ có cơ hội lớn hơn nhiều khi đối kháng với Thần tộc." Phương Hàn gật gật đầu.
"Nói như vậy, ngươi cư nhiên là kẻ thức thời mới là tuấn kiệt?" Người trẻ tuổi lắp bắp kinh hãi, trên mặt lại hiện ra vẻ tươi cười: "Tốt, rất tốt. Ngươi làm vậy, chẳng những có thể bảo toàn tính mạng, ngay cả tính mạng của thê tử Di Bảo cũng có thể bảo toàn. Được rồi, mau bái sư đi, hơn nữa còn phải giao Thế Giới Chi Thụ trên người ngươi ra, đây là mấu chốt để đối kháng với đại kiếp nạn Thần tộc, ta muốn cầm về tỉ mỉ tế luyện, phát ra uy lực lớn nhất, có nó, lần đại kiếp nạn Thần tộc này qua đi, thực lực có thể tăng lên rất lớn, khiến cho Thiên Nhai Phái ta sẽ trở thành đệ nhất cổ lão đạo môn."
"Ý của ta là Nhai Tông Đạo ngươi bái ta làm thầy, đem Thiên Nhai Phái nhập vào Tạo Hóa Môn chúng ta. Giao pháp bảo tiên khí giao ra đây, Thiên Nhai Phái? Cái tên thật sự quá kém, làm cho người ta nghe xong mà tâm phiền ý loạn, há có thể có đại khí như Tạo Hóa Môn ta?" Phương Hàn cười nói.
"Thằng nhãi! Ngươi dám!"
Môn chủ Nhai Tông Đạo biến sắc, biết tên Phương Hàn này lừa mình, ánh mắt hắn tỏa ra sát khí nồng đậm: "Ta đã phát ra lòng thiện tâm, trời còn không tuyệt đường người, ngươi cư nhiên còn ngả ngớn như vậy, đúng lặt đoạn tuyệt sinh lộ của mình. Cũng không thể trách ta. Thiên đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông vào."
Lời vừa dứt, thân thể môn chủ Nhai Tông Đạo chấn động, một quyền phá không đánh tới, cũng không thấy có dị tượng, khí thế gì, nhưng trong hư không tràn ngập một loại tư vị tập hợp quyền pháp, "Đại viên mãn" "Đại thành", võ đạo, ba nghìn đại đạo, vô số thần thông, vô số "Đại thành" của các môn phái.
"Chí Thánh Đại Thành Quyền!" Di Bảo khẽ động, liền bắt đầu vận chuyển lực lượng của Phân Bảo Nham, nàng đã nhận ra, một quyền này chính là tuyệt học của Thiên Nhai Phái, quyền thuật có ghi lại trong Chí Thánh Đại Thành Cổ Kinh.
Đại Thành Cổ Kinh được xưng với hai chữ "Đại thành", không hề tầm thường.
Một quyền đánh ra, Di Bảo lập tức cũng cảm thấy thân hình run lên, có một loại tư vị giải thể, chia năm xẻ bảy, nàng lập tức điều động khởi nguyên chi lực trong cơ thể, muốn đánh ra Khởi Nguyên Thần Quyền. Nhưng mà đúng vào lúc này một thân ảnh to lớn liền thủ hộ toàn bộ thân hình nàng, không để nàng chịu nửa điểm tổn thương, trong tích tắc này nàng giống như được trở về trong lòng phụ thân Bảo chủ. Vô cùng an toàn.
Người bảo vệ nàng chính là Phương Hàn.
Phương Hàn vận chuyển pháp lực, tốc độ còn nhanh hơn nhiều so với nàng, tùy ý khẽ động, Tạo Hóa chi lực trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền đánh ra trên "triệu" Quyền, từng quyền đều va chạm vào Chí Thánh Đại Thành Quyền, tiếng nổ mạnh liên tiếp chấn động sinh ra, hộ thân tiên cương trên thân thể Phương Hàn không ngừng nổ mạnh, hiển nhiên phải chịu áp lực rất lớn.
Tông chủ Thiên Nhai Phái, sắc mặt của Nhai Tông Đạo đối diện vẫn trầm tĩnh, tóc dài tung bay, lại có phần giống như Thiên Phi Ô Ma, Thiên Phi Ô Ma mang theo khí chất quỷ bí, mà khí chất của hắn lại mở ra, giơ tay nhấc chân đều có loại tư vị thiên địa đại thành, tựa hồ như hắn chính là tông sư của Đạo thuật, tông sư của Tiên Nhân.
Trong một sát na, không biết bao nhiêu đạo quyền kình đụng vào nhau, Nhai Tông Đạo mạnh mẽ bước lên một bước, lăng không áp bách tới, y phục tung bay, không biết bao nhiêu tinh cầu phía sau lưng rung rinh, bắt đầu lấy hắn làm trung tâm mà ngưng tụ, hắn chính là điểm cuối của vũ trụ.
Một bước dài này liền khiến thân thể hắn chính thức hiện ra trước mặt Phương Hàn, không ngờ trực tiếp chấn vỡ hộ thân cương khí của Phương Hàn, công kích tới bản thể đối phương.
Phương Hàn không hề e ngại, thủy chung vẫn bảo vệ Di Bảo, bày tay phất lên, tung ra phù lục của Thần Tiên ngưng luyện, tờ phù lục này gọi là "Huyễn Thế Thần Phù" Trên mặt ẩn chứa khí tức pháp tắc cùng nguyên linh của Thần Tiên, một chưởng đánh ra cư nhiên biến thành từng đạo thế giới hư ảo, quấn chặt lấy quyền pháp của Nhai Tông Đạo.
"Phù lục Thần Tiên!" Cánh tay của Nhai Tông Đạo cũng chấn động, cư nhiên trong thân thể cũng bắn ra phù lục do Thần Tiên luyện chế, đụng vào phù lục của Phương Hàn, hai cỗ nguyên linh Thần Tiên đụng vào nhau, sau đó đều biến mất vô tung.
"Huyễn Thế Thần Phù" không ngờ bị phá.
"Lợi hại!" Trong lòng Phương Hàn rung động, với tu vi hiện tại của hắn, từ khi luyện chế thành công Bát Bộ Phù Đồ cùng Tam Thập Tam Thiên chí bảo, trên cơ bản không có người nào có thể làm đối thủ của hắn, cho dù Thiên Tiên cũng phải cam bái hạ phong, thế nhưng hiện tại tên Nhai Tông Đạo này cư nhiên là một trong những đối thủ mạnh nhất mà hắn từng đụng phải, đối phương dường như thần tượng sừng sững tại Tiên giới cổ lão, vĩnh viễn không thể nào đánh tan, chính mình vô luận thi triển chiêu thức gì cũng bị hắn ngăn cản rồi phản kích.
Hiện tại không nói giết chết Thiên Tiên cự phách của Thiên Nhai Phái, kể cả đánh lui tên Nhai Tông Đạo này cũng không có khả năng.
Đương nhiên Nhai Tông Đạo muốn đánh bại Phương Hàn cũng không phải là chuyện đơn giản, hơn nữa Phương Hàn còn chưa xuất ra lực lượng cuối cùng.
"Thánh đạo đại thành!"
Roẹt!
Nhai Tông Đạo từng bước một áp sát tới, từng bước này khiến trái tim mọi người loạn nhịp, sau khi làm tan rã phù lục Thần Tiên của Phương Hàn, một vòng đao quang từ trong hư vô ngưng tụ thành một kiện pháp đao sáng như tuyết, hình thức của kiện pháp đao này như giới đao của Phật môn, lại giống như chiến đao của kỵ binh, càng giống với Tế Tự chi đao của Tiên Đạo, tụ tập vạn đao chi thành, đao tức là đạo.
Pháp tắc Tiên Đạo nồng đậm, khí tức pháp tắc Tiên Đạo còn nồng đậm hơn cả Thiên Nhai Thánh Đạo Xích từ phía trên tuôn ra, cư nhiên là một kiện tiên khí.
Một đao kia thế như chẻ tre, trong nháy mắt bổ xuống đỉnh đầu Phương Hàn, muốn xẻ đôi hắn ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.