Chương trước
Chương sau
"Ha ha ha!" Tổ Thanh Đình, tu vi của ngươi càng ngày càng tinh thâm, ta vừa xuất phát còn cách Thái Thượng Cửu Thanh Thiên năm nghìn ba trăm bảy mươi bảy "triệu" Tám ngàn chín trăm năm mươi sáu ức dặm ngươi đã biết rồi, Nhai Ngộ Bản rồi, thật sự rất bội phục, vô cùng bội phục. Hôm nay ta thay mặt người của Thiên Nhai Phái tới bái phỏng Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, hy vọng có thể bàn bạc một việc."
Lúc đạo nhân Thái Thượng Cửu Thanh Thiên này vừa mở miệng, ở sâu trong thời không liền truyền tới từng đợt cười ha ha, phảng phất như là bên tai mọi người vậy.
Nhưng mà người tới quả thật là còn ở bên ngoài khoảng cách hơn năm ngàn "triệu" Dặm.
Nói cách khác, không biết từ phiến tinh không nào đang bay tới nơi này.
Thế nhưng lời vừa dứt, dư âm còn vang vọng trong hư không, một đạo thì không chi môn mênh mông mở ra trước tổng đàn Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, từ trong đó liên tiếp xuất hiện các đại nhân vật nối đuôi nhau mà vào. Trong đó có một đại nhân vật đầu đội Chân Long quan, mặc vũ y cổ xưa, dường như là thượng cổ chân hiền, thần quang trong hai mắt bắn ra bốn phía, uy thế cuồn cuộn, bước chân của hắn liền cho thấy thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai, vô luận là khoảng cách bao nhiêu, không gian cách xa bao nhiêu cũng có thể sải bước tới.
Mà bên người đại nhân vật này là một người trẻ tuổi cũng đồng thời bước tới, người trẻ tuổi này dùng ánh mắt dò xét khắp nơi dường như đang tìm kiếm cái gì đó, một cỗ khí lưu âm lãnh chậm rãi chuyển động, hiện ra tính cach âm tàn độc ác như độc xà của người này.
Trừ hai người này ra, đằng sau còn có rất nhiều cao thủ cự phách của Thiên Nhai Phái, cũng là một phương ngạo thị quần hùng, mỗi một vị cự đầu đều có vô tận uy nghiêm, sau khi đi vào đều dùng ánh mắt quét qua rất tất cả đám người Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, sau khi thấy rất nhiều đạo chủ, hộ giáo Pháp vương, sắc mặt đám người này mới thu liễm một chút, không dám để lộ ra vẻ coi trời bằng vung nữa.
"Thì ra là Các chủ của "Thiên Nhai Hải Các", Nhai Ngộ Bản Tiên Nhân." Môn chủ Tổ Thanh Đình của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên cười nói: "Mời ngồi mời ngồi, tuy môn chủ còn chưa tới, thế nhưng Nhai Ngộ Bản ngươi cũng là Các chủ của "Thiên Nhai Hải Các", hiện tại cũng sắp thống nhất Tu Chân đại thế giới, tương lai không lâu cũng có thể đứng đầu, nắm giữ một đại thế giới, cũng đủ có thể chống lại Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta, cho nên ta đặc biệt ở đây chúc mừng, vì Các chủ chuẩn bị Thiên Tinh vương tọa, đãi khách."
"Tổ Thanh Đình" Lại vung tay lên, từng tòa vương tọa bạch kim bay lên, vừa vặn rơi xuống trước mặt đám đại nhân vật của Thiên Nhai Phái.
Đám người Thiên Nhai Phái do hắn mời đến liền ngồi xuống, cách đối đãi này quả thật rất thân mật, khách nhân như được tắm trong gió xuân, căn bản không thể thấy được uy nghiêm của chưởng giáo chí tôn Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, thế nhưng trong lòng mọi người đều rất vừa ý.
"Tổ Thanh Đình này thật thâm sâu khó lường, ta cũng không phát hiện được ra thực lực của hắn. Nhưng mà thực lực của người này còn ở trên rất xa so với Họa Tử Hư, đáng tiếc nếu như Phong Bạch Vũ ở đây, có thể vận dụng Thiên Hoàng Kính của hắn để dò xét, thật đáng tiếc." Phương Hàn rất cảnh giác đối với vị môn chủ Tổ Thanh Đình này.
Mặc dù đối phương biểu hiện ra vẻ rất tôn kính với mình, thế nhưng Phương Hàn biết vị môn chủ này tuyệt đối không phải là người dễ đối phó.
Từ chỗ hắn mời mình ngồi trên Thiên Tinh vương tọa, ngang hàng với Các chủ "Thiên Nhai Hải Các" là có thể thấy được. Bởi vì giờ phút này người của Thiên Nhai Phái vừa ngồi xuống, dò xét bốn phía, ánh mắt đều hướng tới trên người hắn.
Bởi vì vị trí của hắn quá bắt mắt, đã không phải người của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên lại được ngồi trên Thủy Tinh vương tọa, cư nhiên còn ngang hàng với Tổ Thanh Đình, còn có Các chủ Nhai Ngộ Bản của "Thiên Nhai Hải Các", tu vi cũng không phải cấp bậc Thiên Tiên, Tiên Nhân, rốt cuộc là lộ cường hào nào?
Thoáng cái liền để Phương Hàn vào thế hiển hách nhất, rồi lại rơi vào cảnh mâu thuẫn kịch liệt nhất.
"Nhai Ngộ Bản đạo huynh, ngươi hôm nay suất lĩnh rất nhiều cao thủ của Thiên Nhai Phái tới bái phỏng Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta, thật sự là làm cho chúng ta vẻ vang, nhưng mà bổn giáo có một điểm nghi vấn, chính là rốt cuộc là vì chuyện gì?" Tổ Thanh Đình trông thấy người của Thiên Nhai Phái đã ngồi xuống cả, tự nhiên hắn bắt đầu đặt câu hỏi.
"Đương nhiên là vì chuyện tình của tiểu nhi nhà ta." Nhai Ngộ Bản quét mắt nhìn qua Phương Hàn, ánh mắt lạnh lẽo: "Tiểu nhi ta trước đó không lâu đã vượt qua Tiên Giới lôi phạt trở thành Hư Tiên, một bước lên trời. Lại được rất nhiều lão tổ tông trong Thiên Nhai Giáo chúng ta ưu ái, truyền thụ công lực, nghịch chuyển thời gian tu luyện ba mươi vạn năm, rốt cục cũng lĩnh ngộ sinh tử pháp tắc hiện tại đã đạt tới tu vi Chân Tiên. Hiện tại cố ý xuất quan tới Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, muốn cầu hôn với đệ tử của các ngươi là Di Bảo. Ta đây là người làm cha, cũng không thể khước từ lời thỉnh cầu của nhi tử, tự nhiên cũng tới. Đương nhiên trong chuyện này cũng là bởi vì hài nhi này cầu tình với bá phụ hắn. Đại ca ta cũng rất cưng chiều đứa chất nhi này, nhưng mà bởi vì tu luyện, không cách nào phân thân, cho nên mới để ta tới. Hiện tại ta cầm trong tay Thiên Nhai Tiên Lệnh của Đại ca ta, ta cũng đã chuẩn bị sính lễ sẵn, một phần sính lễ này là nửa Tu Chân đại thế giới, cũng là của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, đương nhiên đây là một phần nhỏ của sính lễ mà thôi, phần khác còn có rất nhiều bảo bối, đan dược, những thứ này không đề cập tới, thậm chí còn có rất nhiều tin tức liên quan tới các bí bảo thượng cổ."
"Gì? Nửa Tu Chân đại thế giới, còn có rất nhiều tin tức bí bảo thượng cổ? Sính lễ thật lớn a."
"Mặc dù nói đệ tử Di Bảo của Đông Lăng đạo chủ thiên tài hơn người, thế nhưng cũng không đáng được Thiên Nhai Phái dùng nửa Tu Chân đại thế giới làm sính lễ, hơn nữa chỉ là một bộ phận."......
Rất nhiều đại nhân vật của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên nghe xong đều xì xào bàn tán, thế nhưng sau đó lại nhìn về phía Phương Hàn, vị trượng phu của Di Bảo này vừa đại phát thần uy, không biết đối phương lại nghị luận chuyện của thê tử hắn trước mặt hắn, hắn có thể giận dữ hay không, có nổi lên sát tâm hay không. Nhưng mà ngoài dự liệu của mọi ngườii, Phương Hàn vẫn không nhúc nhích, thần sắc như thường, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Sao vậy Tổ môn chủ, không biết ý định của ngài thế nào? Có thể thành chuyện vui hay không? Thành toàn cho một mảnh ái mộ của con ta?" Sau khi nói xong, Nhai Ngộ Bản nhìn sắc mặt của Tổ Thanh Đình, lại lần nữa mở miệng.
"Cái này, đúng vậy, Di Bảo là đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta, nguyên bản chuyện hôn nhân đại sự hẳn là do môn phái làm chủ, nhưng mà Di Bảo đã có trượng phu, chuyện này bổn môn không thể làm chủ." Tổ Thanh Đình từ trên vương tọa Thiên Tinh thạch đứng thẳng dậy: "Đúng rồi, Nhai các chủ, vị này chính là trượng phu của Di Bảo, môn chủ của Tạo Hóa Môn tại Huyền Hoàng đại thế giới, lần này cũng tới Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta muốn người. Ta chính thứ giới thiệu cho ngươi, cũng là vì đệ tử Di Bảo này mà ba vị môn chủ chúng ta mới được gặp mặt a!"
Roẹt!
Lời nói của Tổ Thanh Đình rất hời hợt, thế nhưng lập tức khiến sát khí nổi lên đầy trời, tất cả đại nhân vật của Thiên Nhai Phái đều dùng ánh mắt gắt gao nhìn Phương Hàn, khiến cho không gian chung quanh Phương Hàn thành từng mảnh rung động, thậm chí vương tọa Thiên Tinh thạch của hắn cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt.
"Cha, chính là hắn, hắn là Phương Hàn tự xưng là môn chủ của Tạo Hóa Môn, là kẻ đã hủy diệt phân đà Phân Bảo Nham của"Thiên Nhai Hải Các" chúng ta, hơn nữa còn giết chết Tuyệt Phách, nhất định phải giết chết kẻ này!"
Đột nhiên tên trẻ tuổi kia hét rầm lên.
Phương Hàn hủy diệt cung điện của "Thiên Nhai Hải Các" trong Tu Chân đại thế giới, lúc đó hắn đã xưng danh hào của mình ra, giết chết Hư Tiên Tuyệt Phách đã sớm truyền ra ngoài, hiện tại chỉ cần vừa nói tới tên, lập tức có thể
Ánh mắt của đám người Thiên Nhai Phái cũng có thể giết chết một Hư Tiên. Thế nhưng Phương Hàn vẫn bất động, chẳng qua chỉ cười lạnh: "Di Bảo là là thê tử của ta, người của Thiên Nhai Phái mưu toan chiếm nàng, ta phải giết chết kẻ đó! Tiểu tử ngươi không biết trời cao đất rộng. Cư nhiên dám có chủ ý với thê tử ta, thật sự là ngu không ai bằng. Hôm nay các ngươi tự động tới trước mặt ta. Rất tốt, rất tốt. Ta sẽ giết một người răn trăm người."
Trong lúc nói chuyện, hắn chậm rãi đứng dậy, thân hình chấn động, liền chấn vỡ rất nhiều công kích bằng ánh mắt, biểu hiện ra lực lượng cường hoành: "Vừa rồi ta ở trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đã giao thủ cùng rất nhiều cường giả, nhưng mà bởi vì đây là su môn của Di Bảo, cho nên ta chỉ dùng bảy tám phần lực lượng. Hiện tại ta sẽ cho các ngươi biết, cái gì gọi là lực lượng mạnh nhất!"
Khí tức liên tiếp tăng vọt, Phương Hàn hoàn toàn bung ra pháp lực của mình, thậm chí còn thúc dục khí tức của Huyết Nhục Nguyên Thai, Hoang Thần Chi Thi hoàn toàn chấn động, thứ này chính là trụ cột trong Bát Bộ Phù Đồ, là thứ để trấn áp nguyên lực. Hơn nữa trong không gian tầng thứ năm của Hoang Thần Chi Thi, hết thảy phù lục cường đại đều bị Phương Hàn âm thầm vận chuyển.
Tại thời điểm chưa vượt qua Hư Tiên Lôi Kiếp, hắn chỉ có thể vận dụng phù lục cấp bậc Chân Tiên trong đó, thế nhưng một khi vượt qua Lôi Kiếp, cả người có pháp tắc Tiên Đạo giả thuyết, lập tức phát sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thậm chí phù lục do Thần Tiên luyện chế ra cũng có thể vận dụng.
Trong đó khoảng chừng có ba đạo linh phù cấp bậc Thần Tiên đều dung nhập vào thân thể của Phương Hàn, kết hợp cùng khí tức của hắn, dẫn mà không phát, trên người của hắn để lộ ra một cỗ khí tức giống như Thần Tiên mà không phải Thần Tiên.
"Trời! Hắn trọn vẹn cường hoành hơn mấy lần so với vừa rồi!"
"Khí tức Thần Tiên từ trên người hắn phát ra, ta có thể cảm thấy một tia khí tức Thần Tiên trên người hắn? Chẳng lẽ, vị trượng phu này của Di Bảo là một vị Thần Tiên?"
"Không, nếu như là Thần Tiên chính thức, như vậy phải gióng trống khua chiên mới đúng, nhất định sẽ bị Tiên giới thu vào, trên người hắn có phù lục do Thần Tiên luyện chế. Hơn nữa không phải chỉ có một tờ!"...Vừa thấy sự lợi hại của Phương Hàn, đám đại nhân vật của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên hoàn toàn cảm nhận được sự khủng bố của hắn.
Loại nhân vật khủng bố này, căn bản không cách nào tưởng tượng được nổi.
"Tiểu tử! Ngươi chớ có kiêu ngạo, lần này ta đạp mòn gót sắc tới đây cũng không hoàn toàn uổng phí công phu, ngươi xuất hiện tại Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, cư nhiên dám giết chết nhi tử Tuyệt Phách của ta." Nghe thấy thanh âm của Phương Hàn, lại trông thấy hắn đứng thẳng dậy, người động thủ trước tiên cư nhiên là một lão giả dáng người khôi ngô, lão giả này mũi ưng, mắt độc xà, mi tâm có một chữ võ đỏ tươi, chính là một vị thái thượng trưởng lão chí tôn của Thiên Nhai Phái, Tuyệt Vũ Thần. Phụ thân của Tuyệt Phách. Nhi tử bị giết, hơn nữa còn là nhi tử mà mình thật vất vả mới bồi dưỡng được, tiền đồ vô lượng, cư nhiên bị đối phương giết chết, đây quả thực là mối thù không đợi trời chung.
Hắn bước ra, hai tay nắm chặt, đột nhiên đánh về phía Phương Hàn, trong nháy mắt chính là tuyệt thế đại sát chiêu của Thiên Nhai Phái: "Thiên Địa Vũ Hồn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.