Chương trước
Chương sau
"Nơi này chính là đàn tràng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên? Thật sự là hoành tráng, ta phải đi nghe ngóng qua một chút mới được."
Phương Hàn xuất hiện xuất hiện trên một ngọn thần sơn cổ lão. Bởi vì thần niệm của hắn bắn phá ra rất xa, trên tòa thần sơn này có không ít tu sĩ từ bên ngoài đến nơi này kinh doanh các loại tửu lâu, cửa hàng, pháp bảo, tác phường, đan dược...
Mỗi một tòa thần sơn còn rộng rãi như đại lục Hỗn Loạn.
Đám tu sĩ từ bên ngoài đến tựa hồ như được Thái Thượng Cửu Thanh Thiên che chở, không tai không kiếp, an cư lạc nghiệp ở trong đó. Không có ma đầu thiên ngoại, Yêu tộc tới quấy rầy.
Cũng thường xuyên có một số tu sĩ thiên ngoại đi tới nơi này định cư, hoặc là làm chút mua bán, thậm chí còn có một số tu sĩ còn muốn bái nhập môn phái Thái Thượng Cửu Thanh Thiên.
Phương Hàn đi trên một con đường rộng lớn, con đường này được trải Bạch Ngọc, hai bên đều là cửa hàng, tửu lâu. Có cảm giác như ở trong thế tục. Bất đồng duy nhất chính là đám người buôn bán này đều là tu sĩ, có tiểu nhân vật Kim Đan, Thiên Địa Pháp Tương, Nghịch Thiên Cải Mệnh, còn có cả cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh.
Nhưng mà buôn bán ở đây cũng không giống như ở Tu Chân đại thế giới, nhiều hơn vài phần yên tĩnh, thiếu một số tranh chấp.
Trong không khí nhộn nhạo một cỗ thanh linh chi khí, rất thích hợp để tu luyện. Cả tòa thái cổ thần sơn cự đại thong thả vận chuyển, dựa theo quỹ tích của Nhật Nguyệt mà vận chuyển, đúng là thánh địa để tu luyện phong thuỷ.
Phương Hàn tùy ý đi vào trong một tòa tửu lâu, nhìn qua thực đơn, trên mặt có rất nhiều món ăn kỳ lạ quý hiếm, cổ quái, thịt rồng, gan phượng, Kỳ Lân xào, nội đan kim ô, lưỡi đan hạc..., một số món ăn thậm chí cũng không thể tìm được tại Tu Chân đại thế giới. Còn có một số loại rượu đều dùng chân thủy hiếm thấy trong thiên địa mà chưng cất.
Đương nhiên giá cả của những loại rượu, món ăn này đều rất xa xỉ, có thứ thậm chí giá lên tới mấy trăm vạn Thuần Dương đan. Phương Hàn tùy ý gọi ra một đĩa thịt Kỳ Lân, một đĩa trứng phượng hoàng, tim Khổng Tước chín đầu, một bình Huyền Băng Bích Huyết Chu Đan Tửu. Thần niệm thẩm thấu vào hư không, tùy ý đánh giá, quan sát cả địa khí của thần núi, còn thôi toán Thiên Cơ, cảm ứng nhân vật cường hoành.
Trong tửu lâu này có một số gian phòng trang nhã, đều là những động thiên chắc chắn, độc lập. Làm nổi bật thủ đoạn của người kiến tạo.
Những kẻ hầu kia cũng là nhân vật thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh đỉnh phong. Chỉ thiếu chút nữa là thành vạn cổ cự đầu, nhưng mà hiện tại chỉ có thể làm người hầu tại tửu lâu.
Nhưng mà trong tửu lâu này không có nhiều khách nhân. Phương Hàn tùy ý quét qua, trong rất nhiều động thiên đều trống trơn. Người ở thật thưa thớt.
"Ta hỏi ngươi một chuyện, đàn tràng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ở trong những tòa thần núi này sao?" Phương Hàn đột nhiên gọi một tu sĩ hầu bàn tới. Tùy ý ném qua một kiện pháp bảo. Nguyên bản pháp bảo trên người hắn đã sạch sẽ, thế nhưng vừa rồi thoáng cái thu lấy hết thảy những tòa thành vừa tu kiến của "Thiên Nhai Hải Các", cũng nhận được không ít pháp bảo trong đó, thậm chí còn có hơn mười kiện thượng phẩm đạo khí.
"Hạ phẩm đạo khí..." Kẻ hầu kia vừa nhận lấy pháp bảo, trên mặt lập tức hiện ra vẻ cung kính: "Tiền bối chắc là mới tới. Đại lão bản của tửu lâu chúng ta chính là do một vị chân truyền đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên mở. Nhưng mà sơn môn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên không ở trên những tòa thần sơn này, mà ở sâu trong thời không, từ thời cổ đại những thần sơn này được Thái Thượng Cửu Thanh Thiên rèn ra làm đại trận thủ hộ, mỗi một tòa thần sơn đều cần phải có lực lượng Thiên Tiên trong truyền thuyết mới thúc dục được."
"Làm thế nào mới có thể tới được Thái Thượng Cửu Thanh Thiên?" Phương Hàn phất phất tay nói.
"Cái này.... Không biết tu vi của tiền bối ra sao?" Tu sĩ này nói: "Nếu như tiền bối lĩnh ngộ pháp tắc cũng có thể tới sơn môn thử thời vận, nếu như tư chất tốt mà nói... Có thể được nhận làm chân truyền đệ tử."
"Chân truyền đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đều phải lĩnh ngộ pháp tắc sao?"
"Ừm, là như vậy. Thái Thượng Cửu Thanh Thiên tuyển nhận đệ tử, ngoại môn đệ tử nhất định phải tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, hơn nữa còn phải tinh thông tối thiểu bảy mươi hai loại vô thượng thần thông. Nội môn đệ tử phải tu thành Bất Tử Chi Thân. Chân truyền đệ tử nhất định phải lĩnh ngộ pháp tắc. Tóm lại nếu như chưa bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, căn bản không có địa vị gì. Ta nhìn thoáng qua, tiền bối chính là nhân vật lĩnh ngộ pháp tắc, có thể đi thử vận may một lần."
"Nếu như là Hư Tiên thì sao?"
Phương Hàn chậm rãi nói,, thế nhưng một câu này lại như sấm giữa trời quang.
"Hư Tiên! Nhân vật trường Sinh cửu trọng, vượt qua Tiên Giới lôi phạt? Tuyệt thế cao thủ! Tiền bối là Hư Tiên?" Thân thể tên hầu bàn này chấn động, thiếu chút nữa quỳ xuống, ánh mắt toát ra thần quang không thể tưởng tượng nổi.
"Đúng vậy, lần này ta muốn tới đàn tràng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên để làm một việc. Nhưng mà không có ai dẫn đường, cũng không muốn tùy tiện tới đó. Đại lão bản của các ngươi không phải là một vị chân truyền đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên sao? Ta muốn kết giao bằng hữu cùng hắn, không biết có thể hay không?"
"Có thể, có thể! Ta đi bẩm báo, ta lập tức sẽ đi bẩm báo, xin tiền bối đợi một lát."
Hầu bàn liên thanh nói, sau đó lập tức khúm núm lui ra ngoài.
"Phương Hàn, nguyên bản ta cho rằng ngươi nên hạ thấp tu vi trà trộn vào trong môn phái. Giống như lần trước tiến vào Vô Cực Tinh Cung. Không thể tưởng được ngươi cư nhiên cứ như vậy nói ra tu vi chân thực? Như vậy chỉ sợ sẽ bạo lộ a." Diêm nói: "Hư Tiên, một vị Hư Tiên ném tới môn phái nào cũng sẽ được tôn trọng. Triệt để là đại nhân vật."
"Hiện tại ta cũng đang ẩn dấu thực lực đây." Phương Hàn lạnh lùng nói: "Mặc dù có tu vi Hư Tiên, thế nhưng ta đủ có thể giết chết Thiên Tiên! Ai biết thực lực chân chính của ta? Trà trộn vào môn phái thật sự rất chậm, đại kiếp nạn Thần tộc như lửa sém lông mày, làm gì có thời gian để lãng phí?" Thần sắc của Phương Hàn chợt lạnh lẽo, khí tức biến đổi, một cỗ tiên khí từ trên người phát ra, không hề che dấu tu vi Hư Tiên của mình.
Chỉ chốc lát sau, rầm, một hồi không gian ba động, rất nhiều đại nhân vật vượt hư không mà đến. Xuất hiện trong tửu lâu, cầm đầu chính là một người trẻ tuổi dáng người cao gầy, cực kỳ anh tuấn gần tới mức hoàn mỹ, Phương Hàn quét qua, tu vi của người trẻ tuổi này cư nhiên là Trường Sinh lục trọng Thiên Vị Cảnh. Hơn nữa Phương Hàn thậm chí có thể cảm giác được tuổi của người này còn rất trẻ, chỉ sợ tu luyện chưa tới vạn năm.
Hơn nữa tư chất cư nhiên không kém Hồng Thiên Kinh của Vô Cực Tinh Cung năm đó, là một kẻ tuyệt thế thiên tài.
Sau lưng người trẻ tuổi này có rất nhiều cao thủ Bất Tử Chi Thân, pháp tắc không gian, đều tiền hô hậu ủng đi theo sau hắn, nguyên một đám đều vênh váo tự đắc, tràn ngập tự tin.
Nhưng mà sắc mặt đám người này đều biến thành vẻ cung kính khi thoáng nhận ra khí tức của Hư Tiên do Phương Hàn phóng ra, bất kể là thế nào một vị Hư Tiên trong thế tục đều là hạng người cái thế kinh thiên.
"Vị tiền bối này, ta chính là chân truyền đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Vương Huy. Không biết tiền bối tìm vãn bối có chuyện gì? Muốn kết duyên phận gì với Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta?"
Vị chân truyền đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Vương Huy này hiển nhiên là người nắm quyền thế rất lớn. Trên mặt hiện ra ánh mắt khôn khéo.
"Tu vi Trường Sinh lục trọng Thiên Vị Cảnh? Chậm chạp không đột phá được Giới Vương Cảnh. Từ Thiên Vị tới Giới vương, một cái là động thiên trong cơ thể, một cái là thế giới trong cơ thể, sai biệt rất lớn, cũng tốt, ta muốn làm một việc cùng ngươi, đầu tiên sẽ cho ngươi một chút chỗ tốt, để ngươi thăng tiến tu vi đi!" Ánh mắt của Phương Hàn lóe lên, dường như toàn thân vị chân truyền đệ tử Vương Huy này biến thành một loại trong suốt như thủy tinh, bất kì nguyên khí ba động, kết cấu thần thông, động thiên trong cơ thể, bất hủ vật chất vận chuyển đều rõ mồn một.
Sau đó trên tay của hắn xuất hiện một viên quả thực, là một quả Trường Sinh Quả! Hạt giống pháp tắc thế giới từ bên trong hiển hiện ra. Đây là một quả thực của một đầu Thần Hoàng Giới Vương Cảnh.
Phương Hàn điểm một chỉ, xì!
Vị chân truyền đệ tử Vương Huy này lập tức đình chỉ, toàn thân không thể động. Thần sắc lập tức biến đổi: "Tiền bối, ngài muốn làm gì?"
"Không có gì, ta chỉ tặng ngươi một cơ duyên thật lớn mà thôi." Bàn tay Phương Hàn rung lên liền đem quả thực dung nhập vào trong thân thể Vương Huy. Lập tức động thiên trong thân thể của Vương Huy đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, pháp tắc không gian, pháp tắc thời gian, pháp tắc tạo vật, thiên vị pháp tắc toàn bộ đều dung hợp với thân thể, biến thành hạt giống pháp tắc thế giới. Trong nháy mắt tiên hoa rơi rụng quanh thân hắn, nguyên khí quay cuồng, dị tượng lộ ra. Ngao ngao ngao, ngao ngao ngao! Trong miệng của hắn phát ra từng tiếng gầm dữ dội, lực lượng liên tiếp tăng lên, cư nhiên đạt tới con số "triệu" Mã lực.
Cao thủ Giới Vương Cảnh một khi đột phá, pháp lực sẽ vượt qua "triệu". Đây là lực lượng của thế giới.
"Pháp tắc thế giới, ta cư nhiên luyện thành pháp tắc thế giới. Đây là cảnh giới mà ta tha thiết ước mơ. Cho dù ta là đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, thế nhưng cũng rất khó đột phá Giới Vương Cảnh. Một khi đột phá, địa vị nhất định sẽ tăng mạnh. Cha ta không biết sẽ chuẩn bị bao nhiêu Tiên đan cho ta thế mà còn không có chút hữu dụng, loại đan dược này của tiền bối có tên là gì? Cư nhiên khiến cho ta thoáng cái đột phá!"
Lực lượng của Vương Huy tăng lên, hắn hưng phấn phát điên, thật lâu mới tỉnh táo lại, ánh mắt bình tĩnh nhìn Phương Hàn, sau đó bộp một tiếng, hắn liền quỳ xuống.
Rầm, thoáng cái quỳ xuống, tất cả đám người hầu sau lưng cũng đều quỳ xuống.
"Tiền bối, đây là tái tạo chi ân. Ân tình lớn như thế thật không biết làm sao báo đáp!" Vương Huy quỳ xuống, trong miệng thì nói,nhưng trong lòng lại cực độ rung động, hắn cũng không phải kẻ ngây thơ, rất hiểu, vì để tăng lên cảng giới cho hắn, phụ thân hắn đã từng cầu qua một vị đại nhân vật viễn cổ tu vi Thiên Tiên trong môn phái, thế nhưng cũng không có cách.
Thiên Tiên cũng bó tay, bây giờ đối phương lại có thể làm được, chẳng lẽ...
Chung quy Vương Huy có cảm giác, Phương Hàn đối diện không phải chỉ đơn giản là cao thủ Hư Tiên như bề ngoài.
"Đây là một viên Trường Sinh Quả, là môn tuyệt học độc môn, giết chết một đầu Thần Hoàng Giới Vương Cảnh của Thần tộc luyện chế mà thành." Phương Hàn nói: "Ngươi cũng không nên hỏi tu vi của ta thế nào, ta nói thật cho ngươi biết, cho dù Thiên Tiên, ta cũng có thể giết chết! Sở dĩ ta vừa thấy mặt đã tốn hao đại lực lượng bồi dưỡng ngươi, cũng không phải muốn lợi dụng ngươi làm chuyện gì. Mà ta chính là nam nhân của Di Bảo, vậy ngươi cũng biết, lần này ta tới Thái Thượng Cửu Thanh Thiên là để làm gì rồi?"
"Gì? Tiền bối..."
Vương Huy tựa hồ như không nghe thấy gì cả, mà chỉ nghe thấy một câu "Ngay cả Thiên Tiên đều có thể giết!" Một câu này quả thực là chấn đắc khiến cho hắn thiếu chút nữa hôn mê. Thiên Tiên là nhân vật nào? Ở trong thế tục, lực lượng đã là đỉnh phong, cho dù trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên cũng rất hiếm gặp, thế nhưng hiện tại người đối diện lại nói có thể giết chết được Thiên Tiên, đó là loại người gì? Thần Tiên?
"Nói đi, ngươi biết Di Bảo không?" Phương Hàn phất phất tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.