Chương trước
Chương sau
"Phương Hàn, chúng ta thật sự đã vượt qua Thiên kiếp, Nhân kiếp, rời khỏi Long giới?"
Trong một mảnh tinh không, Phương Hàn khoanh chân ngồi trên một khối vẫn thạch, Phong Bạch Vũ bay ra, liên tiếp nuốt rất nhiều tiên đan rốt cuộc đã khôi phục thương thế, khí phách dâng lên. Hiện tại Phong Bạch Vũ cũng đã vượt qua Lôi Kiếp, tu thành Hư Tiên, phong ấn cổ xưa trong cơ thể cũng bắt đầu bị mở ra, từ nay về sau thiên địa rộng lớn mặc cho hắn rong ruổi tung hoành.
"Đúng vậy, chúng ta đã vượt qua Thiên kiếp, Nhân kiếp, hiện tại cũng đủ thực lực chống lại Thái Nhất Môn, cho dù tiên khí ta cũng không sợ." Trên người Phương Hàn toát ra rất nhiều quang mang óng ánh, trong hào quang, hư ảnh Tam Thập Tam Thiên như ẩn như hiện.
Không ngừng có huyết nhục dung nhập vào trong thân thể hắn, khiến cho lực lượng của toàn thân hắn càng thêm no đủ.
Đột nhiên pháp lực của hắn vận chuyển tới cực hạn, thoáng cái đứng thẳng lên, khí thế tán phát ra thật xa, vô số bụi bặm trong mảng tinh không này đột nhiên đông lại, vô số thiên thạch loạn lưu cũng đều bất động, tạo thành một tinh cầu.
Phía trên tinh cầu cư nhiên bắt đầu xuất hiện cây cối, thổ nhưỡng, còn có cả sông ngòi nữa.
Một khỏa tinh cầu bừng bừng sinh cơ xuất hiện trong phiến không gian này.
Nguyên bản phiến vũ trụ này toàn là những thiên thạch loạn lưu, hiện tại liền lại trở thành một tiểu lãnh thổ tràn ngập sinh cơ. Điều này còn khó hơn là hủy diệt một tinh cầu.
"Ngưng tụ thiên thạch, tạo ra tinh cầu!" Phong Bạch Vũ trông thấy thủ đoạn này của Phương Hàn, lập tức tán thán nói: "Quả nhiên lợi hại. Thủ đoạn này chỉ có Thiên Tiên mới có thể làm. Hiện tại ngươi đã tu thành Hư Tiên, với tu vi của ngươi, chắc hẳn rất nhanh sẽ lĩnh ngộ sinh tử pháp tắc đến cảnh giới Chân Tiên. Tiếp tục tích súc đủ lực lượng, sẽ tu thành Thiên Tiên. Nhưng mà Chân Tiên đến Thiên Tiên chính là từ Trường Sinh Bí Cảnh tới Tiên Nhân Cảnh, cần phải có lực lượng đủ mức, hiện tại tu vi của ngươi từng cảnh giới tới cảnh giới cao hơn còn khó hơn nhiều so với Chân Tiên bình thường."
"Không sao, chỉ cần ta luyện hóa Huyết Nhục Nguyên Thai, có bảy thành nắm chắc có thể trực tiếp tu thành Chân Tiên đỉnh phong, đột phá đến Thiên Tiên." Phương Hàn nói: "Hiện tại thương thế của ta đã khôi phục toàn bộ! Một kích kia của hai đại Long đế thật đúng là lợi hại."
"Long đế tự nhiên là lợi hại rồi, may mà ngươi có Bát Bộ Phù Đồ khắc chế bọn họ, nếu đổi lại là một kiện tiên khí, nói không chừng lần này chúng ta sẽ gặp phải phiền toái." Phong Bạch Vũ gật gật đầu nói: "Hiện tại chúng ta lên làm gì? Trở lại Huyền Hoàng đại thế giới nghỉ ngơi lấy lại sức chờ đợi đại kiếp nạn Thần tộc buông xuống hay làm một số sự tình khác?"
"Ta chuẩn bị đi Tu Chân đại thế giới một chuyến." Phương Hàn nói.
"Tu Chân đại thế giới?" Phong Bạch Vũ ngẩn ra.
"Đúng vậy, hiện tại ngươi đã thấy. Ta đã luyện thành Bát Bộ Phù Đồ cùng Tam Thập Tam Thiên, đã đem tất cả pháp bảo đều dung nhập vào trong đó, Vạn Vật Hóa Long, hiện tại toàn thân Lục Đại tiên đạo môn phái, đệ tử Ma đạo ngũ tông, thái thượng trưởng lão cũng đã sạch trơn, một kiện pháp bảo cũng không có. Nhất định phải đi Tu Chân đại thế giới mua sắm một số pháp bảo phân phát cho đệ tử." Phương Hàn chặc lưỡi, đúng là lần này khiến hắn rất đau lòng.
Thần niệm của hắn bắn phá quá Bát Bộ Phù Đồ qua ba nghìn thế giới, thấy được cảnh tượng thê thảm của các đệ tử, kể cả đám người Già Lam, Tinh Vân bảo bảo.
Tinh Đế Long Sàng của Tinh Vân bảo bảo cũng không còn, cả phi kiếm cũng đã mất, một kiện Tinh Quang y phục do pháp lực thần thông huyễn hóa ra cũng bị luyện mất. Nguyên bản hắn có một kiện bảo y một nửa tuyệt phẩm đạo khí hiện giờ cũng đi tong.
Mà trên người bốn đại Hư Tiên cũng sạch bóng, lột cả người cũng không kiếm đâu ra một kiện binh khí.
Ngay cả vòng tai, vòng tay, giới chỉ các loại bảo bối của Già Lam cũng hết sạch.
Sơn môn của Lục đại môn phái, tuyệt phẩm đạo khí đã bị hòa tan toàn bộ. Từ chưởng giáo chí tôn tới đại trường lão, đệ tử cũng không còn nổi một kiện pháp bảo.
Ma Môn ngũ tông cũng như vậy.
Chưa bao giờ, Tạo Hóa Môn của Phương Hàn lại khó coi như vậy.
Tu chân đệ tử của Tạo Hóa Môn bây giờ chẳng khác nào như đám tu sĩ đi xin cơm.
Phương Hàn cũng chẳng khá hơn là mấy. Tất cả pháp bảo đều hóa thành Chân Long, luyện ra Bát Bộ Phù Đồ. Hiện tại trên người của hắn chỉ còn một kiện Hoàng Tuyền Đồ, còn có một bản Vũ Hóa Phi Thăng Kinh. Bản kinh thư này cũng thập phần kỳ diệu, cư nhiên không bị hòa tan.
Tình huống như vậy, khi dẫn đầu môn phái trở lại Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ sợ sẽ bị cười chết. Hơn nữa không có pháp bảo căn bản không thể tác chiến đối đầu với Thần tộc.
"Quả thật là phải đi mua một số bảo bối." Thần niệm của Phong Bạch Vũ bắn phá qua, cũng dở khóc dở cười nói: "Nhưng mà ta cũng không theo ngươi đi Tu Chân đại thế giới được rồi, ta phải đi làm một việc. Tại mấy ngày sau chúng ta sẽ gặp lại tại Huyền Hoàng đại thế giới."
"Ngươi muốn đi Vô Cực Tinh Cung đúng không." Tâm niệm vừa động, Phương Hàn nói: "Lần này tới đó phải thật cẩn thận, hiện tại ta cảm nhận được tiên khí Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ của Vô Cực Tinh Cung đang dần dần kết hợp cùng bổn nguyên của Vô Cực đại thế giới. Bởi vì Thương Sinh Đại Ấn đã hủy diệt. Ngươi muốn xâm nhập vào trong đó, vậy rất khó khăn, vô cùng hung hiểm."
"Hừ!" Trên mặt Phong Bạch Vũ hiện ra một tia lãnh ngạo: "Phong Bạch Vũ ta ngay cả Thẩm Phán Chi Thương, Thất Lạc Chi Kiếm, Phục Cừu Chi Mâu còn không sợ, còn sợ gì một cái Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ? Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ chỉ là hạ phẩm tiên khí. Cứ như vậy đi, ta đi đây!"
Trong lúc nói chuyện, thân thể của hắn lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Phương Hàn cũng không quá lo lắng cho an nguy của Phong Bạch Vũ, trong cơ thể đối phương có phong ấn hình thể nguyên linh Chung Kết Thánh Vương thần bí, lần này nếu Chung Kết Thánh Vương không xuất hiện, hắn đã chết trong Thiên kiếp rồi.
"Được rồi, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, Già Lam, Tinh Vân bảo bảo, bọn người các ngươi đều an trí tất cả sinh linh trong thế giới của Bát Bộ Phù Đồ, sau đó từ từ tu luyện, ta sẽ đem toàn bộ Trường Sinh Quả ban cho các ngươi. Các ngươi phân phát xuống dưới, hoặc là tự mình nuốt đi."
Thời điểm Phương Hàn đối chiến cùng Hoang Hao Ngục, đã đánh chết không ít Thần Hoàng, chiếm được thật nhiều Trường Sinh Quả, hiện tại liền phân phát xuông, ban thưởng cho các đệ tử.
Lập tức hàng tỉ sinh linh trong Bát Bộ Phù Đồ đều bắt đầu vận chuyển, hơn mười người quốc gia ở trong Thương Sinh Đại Ấn tới, trong đó có ngàn ức dân cư cũng chính thức an cư lạc nghiệp, vô cùng vững chắc.
Hiện tại trình độ chắc chắc của thế giới trong Bát Bộ Phù Đồ đã siêu việt hơn xa so với Thương Sinh Đại Ấn.
Sau mấy hơi thở, Phương Hàn cảm giác được đám tu sĩ trong Bát Bộ Phù Đồ đã yên ổn, đều tự mình tu luyện, từng cao thủ sau khi phục dụng Trường Sinh Quả đều tấn thăng làm Trường Sinh Bí Cảnh, điều này khiến cho hắn rất mừng rỡ.
Mặc dù chỉ qua mấy nhịp thở, thế nhưng trong Bát Bộ Phù Đồ đã qua hơn mười năm. Tất cả thương thế cũng đã khôi phục, người người đều đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Mà thân thể của Phương Hàn chấn động, hai tay hung hăng chộp ra, không gian phạm vi nghìn vạn dặm đều bị xé nứt, ở sâu trong không gian loáng thoáng có thể thấy Tu Chân đại thế giới đang trôi nổi trong vũ trụ, hàng tỉ tinh cầu vây lấy thế giới này, Truyền Tống Trận trên mặt không ngừng lập loè, tu sĩ giống như nước ngày đêm qua lại buôn bán.
Sau đó Phương Hàn sải bước tiến vào trong hư không, bước tiếp theo chính là tiến vào trong Tu Chân đại thế giới.
Tu Chân đại thế giới vẫn là bộ dạng cổ lão như trước, từng tòa thành thị mọc lên, buôn bán càng lúc càng cường thịnh, vô số pháp bảo được mua bán. Hơn một ngàn thế lực lớn nhỏ ở trong đó khai mở thương hội.
"Muốn mua pháp bảo tốt nhất là đi Phân Bao Nham tìm Di Bảo đại tiểu thư! Hợp tác cùng Phân Bảo Nham mới là chính đạo." Phương Hàn muốn mua pháp bảo, lựa chọn đệ nhất chính là Phân Bảo Nham, quan trọng nhất là hắn và đại tiểu thư Di Bảo có duyên phận song tu. Hơn nữa tu vi hiện tại tu vi của hắn, cho dù Bảo chủ thần bí của Phân Bảo Nham chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nghe đồn tu vi của Bảo chủ của Phân Bảo Nham là Thiên Tiên.
Thế nhưng hiện tại Phương Hàn hoàn toàn có thể đánh bại Thiên Tiên! Có Bát Bộ Phù Đồ trấn áp, tương đương với tiên khí. Hiện tại hắn hoàn toàn có tư cách để giúp đỡ Phân Bảo Nham.
Hơn nữa hắn vô cùng hứng thú đối với Vạn Ác Chi Nguyên trong Phân Bảo Nham. Lần này hắn có thể khẳng định, Vạn Ác Chi Nguyên có quan hệ rất lớn với Tổ Vu kính, có lẽ là Cổ Vu nhất tộc đã bị biến mất, hoặc là Thái Cổ Đại Năng trên một vũ trụ đã bị biến mất gì đó.
Thế nhưng khi hắn tiếp tục na di đến vị trí của Phân Bảo Nham, lại phát hiện bình nguyên dài đến mười vạn dặm nơi đặt Phân Bảo Nham cư nhiên đã biến mất không thấy.
Thay vào đó là rất nhiều thành trì, sừng sững tại vị trí mà nguyên bản là Phân Bảo Nham. Những thành trì kia đúng là mới được kiến tạo, trên mặt thành đều lơ lửng tự thể cự đại, kim quang lập loè, trên đó viết bốn chữ to "Thiên Nhai Hải Các".
"Sao vị trí nguyên lai của Phân Bảo Nham lại biến thành đệ nhất thương hội "Thiên Nhai Hải Các"? Phân Bảo Nham rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Phương Hàn ngẩn ra, một cỗ cảm giác xấu dâng lên trong lòng.
Vị trí nguyên lai của Phân Bảo Nham vô cùng tốt, bình nguyên chính là bổn nguyên nồng hậu nhất của Tu Chân đại thế giới, vị trí trong trục tuyến. Có vô tận địa khí, bổn nguyên tu chân chi khí cũng bị dung nạp vào trong đó.
Loại vị trí này có thể ngộ nhưng không thể cầu, phải có thế lực rất mạnh mới có thể chiếm lĩnh được một nơi phong thủy tốt nhất của một đại thế giới.
Phân Bảo Nham cũng không thể không di chuyển, nhưng sau khi di chuyển, chẳng khác nào bỏ qua địa vị đứng đầu tại Tu Chân đại thế giới.
Hiện tại để "Thiên Nhai Hải Các" chiếm cứ, cũng chẳng khác gì "Thiên Nhai Hải Các" đã trở thành thế lực lớn nhất tại Tu Chân đại thế giới. Phân Bảo Nham lại mất đi địa vị minh chủ.
"Vị tu sĩ này? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?" Phương Hàn duỗi tay mạnh mẽ tung ra một chiêu, một vị tu sĩ đang đi ngang qua đó cưỡng chế bị bắt.
"Ngươi!" Tên tu sĩ này có thân phận rất hiển hách, hiển nhiên là nhân vật trọng yếu trong Tu Chân đại thế giới, đạt tới tu vi Trường Sinh Bí Cảnh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, nhưng mà vẫn bị Phương Hàn nhẹ nhành tóm lấy, hắn đang chuẩn bị phản kháng, thế nhưng Phương Hàn lại để lộ ra chút khí tức Hư Tiên pháp tắc.
"A! Tiền bối Hư Tiên!" Tu sĩ này lập tức khép nép nói: "Không biết ta đã đắc tội gì với tiền bối khiến tiền bối phải bắt ta. Vãn bối chỉ là phó hội trưởng của Đại Đô thương hội, lần này tới để cung phụng "Thiên Nhai Hải Các"."
"Ta bắt ngươi tới chính là vì muốn hỏi một chuyện, ngươi không cần khẩn trương." Phương Hàn nói: "Đây chính là vị trí của Phân Bảo Nham, vì sao để cho "Thiên Nhai Hải Các" chiếm, Phân Bảo Nham đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Nguyên lai là chuyện này." Người tu sĩ này thoáng yên tâm, ánh mắt đảo xung quanh, sau đó nói: "Đây là một việc rất lớn phát sinh trong Tu Chân đại thế giới. Cũng mới phát sinh xong, Bảo chủ của Phân Bảo Nham muốn phá không phi thăng, nhưng lại nhưng lại bị Tiên giới trừng phạt, chôn vùi trong tro bụi rồi! Trong truyền thuyết, Bảo chủ muốn mang theo một thứ tà ác gì đó phi thăng lên Tiên giới, mưu đồ làm loạn. Nhưng mà cụ thể là là vật gì, vãn bối cũng không biết."
"Gì? Bảo chủ đã chết? Bị trừng phạt của Tiên giới giết chết? Di Bảo đại tiểu thư đâu?" Trong lòng Phương Hàn thoáng trở nên căng thẳng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.