Chương trước
Chương sau
"Thật sự là đáng tiếc, Thần Quân, Thần vương trong đám Thần tộc này có thể luyện thành bao nhiêu Thần Thông Quả, chân thần hạt giống?" Phương Hàn không khỏi thàm kêu đáng tiếc khi chứng kiến vô số Thần tộc héo rũ vẫn lạc bởi một quyền của Phong Bạch Vũ. Mỗi một đầu Thần Quân đối với hắn mà nói đều là tài phú, có thể tạo ra một đệ tử Thần Thông Bí Cảnh.
Nhưng mà hắn cũng cảm giác được Phong Bạch Vũ giết đám Thần tộc kia cũng không hề lãng phí.
Thần chi lực, chân thần hạt giống của đám Thần tộc kia trong nháy mắt bị Chư Thần Hoàng Hôn rút sạch, nhét vào trong Thiên Hoàng Kính, sau đó trải qua lưu chuyển của Thiên Hoàng Kính đều tiến nhập vào trong thân thể Phong Bạch Vũ, trong cơ thể Phong Bạch Vũ có phong ấn lực lượng cổ lão mạnh mẽ, lúc này cũng chậm rãi thức tỉnh.
Sau khi thoáng cái hàng phục Đại Trai Thần Tôn, Phong Bạch Vũ dường như thay đổi, loáng thoáng xuất hiện khí thế của đại nhân vật, đại nhân vật này cũng không phải cự đầu bình thường, mà là loại nhân vật từ thật lâu trước, sừng sững, đỉnh phong trong vũ trụ. Chỉ cần một ý niệm liền diễn hóa ra thiên địa.
"Đại uy Hoang Long!" Phương Hàn không dám chậm trễ, thân thể co rụt lại rồi bành trướng, thân thể Hồng Hoang Tổ Long khẽ chấn động, vô số Thiên Ma nổ tung, hàng tỉ Thiên Ma ngưng tụ thành Thần Ma cổ xưa lập tức giải thể, vô số thân thể Ma vương vỡ ra, thân thể một số Ma vương tu luyện đến Kim Đan Cảnh đều bị phá tan, vô số Kim Đan bay múa trên không trung, giống như ngàn vạn ngôi sao chói sáng trên bầu trời.
Hồng Hoang Tổ Long há miệng khẽ hấp, vô số Kim Đan bị hắn hút vào trong miệng, sau đó thân thể trầm xuống, trùng sát mà tiến.
"Sảng khoái, trọn vẹn nuốt được hơn năm ngàn viên Kim Đan."
Phương Hàn khẽ mở miệng đã hút được hơn năm ngàn viên Kim Đan, đều được phong ấn rồi cất giữ. Đạt tới cảnh giới hiện tại, cao thủ kim đan căn bản không thể tự bạo trước mặt hắn, ý niệm trong đầu còn chưa kịp phát đã bị gạt bỏ. Căn bản không có mảy may cơ hội đồng quy vu tận. Cho dù nhân vật Trường Sinh Bí Cảnh, Bất Tử Chi Thân cũng không có cơ hội tự bạo.
Nhanh chóng lao xuống, nếu tới muộn hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng."
Phong Bạch Vũ cầm trong tay Thiên Hoàng Kính chiếu xạ ra, Thiên Ma trong mảng huyết nhục hỗn loạn phía trước đều biến thành khói xanh. Hắn cũng bất chấp tất cả, không ngờ thi triển ra ánh sáng diệt thế trong Thiên Hoàng Kính, bị luồng sáng này chiếu tới sẽ bị thương tổn vĩnh viễn, biến thành tro bụi.
Trong nháy mắt Phương Hàn, Phong Bạch Vũ mang theo lực lượng hào hùng xông phá phong tỏa của Thiên ma, đại quân Thần tộc, trực tiếp phủ xuống trong trung tâm của huyết nhục Hỗn Loạn Nguyên Thai, hai người lập tức thấy được cảnh tượng mà cả đời khó quên.
Một tòa đàn tế cự đại màu ô kim, trên mặt có đầy máu tươi, không biết có bao nhiêu phần chân tay đã bị cụt nhúc nhích, rất nhiều Thần tộc hoàng giả đứng ở bên cạnh niệm động chân ngôn.
Trong đó, Phương Hàn liền thấy được Đấu Mỗ Thần Hoàng, Trục Bộ Thần Hoàng, Xa Viên Thần Hoàng, Thuấn Đao Thần Hoàng, Hư Hầu Thần Hoàng, Tử Nguyệt Thần Hoàng...Một số Thần Hoàng cường đại của Thần tộc.
Mà còn có rất nhiều tiểu Thần Hoàng, Cấp bậc giống như Hận Thiên Thần Hoàng, là Bất Tử Chi Thân, có tới hàng trăm hàng ngàn vây quanh đám đại Thần Hoàng, vận chuyển thần chi lực, xướng lên kinh văn.
Đám Thần Hoàng Thần tộc vừa ngâm xướng kinh văn, đồng thời đều bắt lấy vô số tu sĩ, mỗi một lần xướng lên một câu kinh văn liền dùng đao chém một cánh tay của những tu sĩ kia, hoặc là chém thành hai đoạn, thi thể ném lên trên tế đàn, thanh âm gào khóc rung động cả thiên địa. Vô số oán khí bốc lên trên tế đàn.
Một số tu sĩ có sinh mệnh lực cường đại sau khi bị chém thành hai nửa vẫn còn chưa chết, nhúc nhích trên tế đàn tạo thành tràng cảnh thảm liệt như trong Địa Ngục.
Mà ở giữa tế đàn, bốn vị Thần Tôn cao lớn thủ hộ lấy một cái kén ô kim huyết cự đại. Bốn vị Thần Tôn cao lớn có tu vi không sai biệt nhiều so với Đại Trai Thần Tôn, thế nhưng trong đó có một vị trên tay cầm thần đao, tu vi còn trên cả Đại Trai Thần Tôn, cư nhiên trên người lại để lộ ra sinh tử pháp tắc, cảnh giới đã đạt tới trạng thái đại viên mãn.
Là cao thủ Trường Sinh thập trọng cấp bậc Chân Tiên.
Thần tộc cấp bậc Chân Tiên, uy năng chỉ sợ là cái thế vô địch. Đủ có thể ngăn cản được đám Đấu Nhật Lạc, Dược Trường Thiên, Thánh Thiên Cương, ba bốn Chân Tiên loại này liên thủ.
Vừa rồi đao quang của Nghịch Tiên thần đao hiển nhiên chính là do vị Thần Tôn này chém ra.
Nhưng mà làm cho Phương Hàn kinh hãi nhất cũng không phải là "Nghịch Tiên thần đao" trong tay vị Thần Tôn này, mà chính là ô kim huyết kén cự đại.
Trong ô kim huyết kén là một người trẻ tuổi, người trẻ tuổi tuấn tú tới mức tà dị, lông mi dài nhỏ, mang trên mặt nụ cười tàn nhẫn, hắn đứng sừng sững, một vị huyết y nhân bị hắn đè đầu xuống, toàn thân thống khổ mà vặn vẹo. Đang liệt lực chống cự, thế nhưng vô luận chống cự như thế nào cũng không thể động đậy, từng phần lực lượng toàn thân bị hút đi.
Mỗi một phần lực lượng của huyết y nhân bị hút đi, lực lượng của người trẻ tuổi lại tăng lên một phần, hơn nữa Phương Hàn còn cảm giác được nguyên khí của người trẻ tuổi này mỗi thời mỗi khắc lại càng thêm kết hợp chặt với Hỗn Loạn Nguyên Thai. Tựa hồ như đang luyện hóa kiện tuyệt phẩm đạo khí này, dung nhập vào thân thể hắn, nhân bảo hợp nhất.
Huyết y nhân chính là khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai.
Lúc trước Phương Hàn đã từng gặp.
Nguyên bản trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, khí linh này gần như là vô địch, thế nhưng hiện tại Thần tộc xâm lấn tiến vào, thi triển ra đàn tế, cách li khí linh với Hỗn Loạn Nguyên Thai, khiến cho nó giống như tứ cố vô thân, chỉ có thể bị luyện hóa.
Lực lượng toàn thân của người trẻ tuổi trong ô kim huyết kén hùng hồn tới mức đáng sợ, quả thực là ngang với Thái Hoàng Thiên. Một cỗ lực lượng giống như thủy triều hơi phóng ra, đủ có thể hủy diệt một tinh cầu.
Hơn nữa lực lượng của người trẻ tuổi này còn vẫn đang tăng lên, Phương Hàn thậm chí cảm giác được tu vi của người trẻ tuổi này đã đạt tới bình cảnh. Hiện tại đang luyện hóa khí linh, hàng phục Hỗn Loạn Nguyên Thai, một khi thành công, đột phá bình cảnh lại càng thêm khủng bố đáng sợ hơn.
"Phương Hàn, tên trẻ tuổi kia chính là người nổi bật trong Thần tộc, hắn chuẩn bị đột phá Thần đế cảnh giới. Chỉ cần hắn sở hữu Hỗn Loạn Nguyên Thai, sẽ lập tức đột phá cảnh giới Thần đế, tung hoành thiên địa, diệt sát vô địch. Pháp lực vô cương." Phong Bạch Vũ nhìn thoáng qua một cái liền tức giận nói: "Trong Hỗn Loạn Nguyên Thai có vô số huyết mạch của Thần Đế, tuy hắn không có khả năng như ngươi, trực tiếp thôn phệ huyết nhục, thế nhưng sau khi hàng phục kiện bảo bối này, có thể nhờ vào khí tức để đột phá cửa ải khó khăn cuối cùng, hơn nữa sau khi đột phá hắn sẽ có pháp tắc Tiên Đạo chính thức, đủ có thể hoàn toàn luyện hóa Hỗn Loạn Nguyên Thai. Ngàn vạn lần không thể để cho hắn đột phá, nếu không chúng ta đều chết không có chỗ chôn. Hơn nữa Phương Hàn, sau khi ngươi chiếm được Hỗn Loạn Nguyên Thai, chậm rãi dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật luyện hóa dung nhập vàp trong thân thể, Tiên Giới lôi phạt kia, số kiếp kia đều không phải tính. Thực lực của ngươi tăng vọt, có thể so với Thiên Tiên! Thân thể của ngươi sẽ cường hoành đến trình độ không thể tưởng tượng nổi."
Thần Đế, chính là Thiên Tiên.
Không ngờ người trẻ tuổi này lại muốn đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên.
Giống như Thái Hoàng Thiên vẫn còn chưa được tính là Thiên Tiên chính thức, chỉ có thể là bán Thiên Tiên. Hơn nữa Thiên Tiên Thần Đế của Thần tộc không biết cường đại hơn bao nhiêu lần so với Thiên Tiên bình thường. Một khi tấn chức, quả thực cho dù Phương Hàn cùng Phong Bạch Vũ sẽ chết không có chỗ chôn. Phong Bạch Vũ có thể hàng phục Đại Trai Thần Tôn đã là đạt tới cực hạn, hắn căn bản không thể hàng phục được Thần Tôn cấp bậc Chân Tiên, chớ nói chi là Thần Đế.
"Dung hợp Hỗn Loạn Nguyên Thai đến cảnh giới Thần Đế!" Khi nghe vậy, lân phiến toàn thân Phương Hàn cũng dựng đứng lên, tuyệt đối không thể để Thần tộc có được huyết nhục của Hỗn Loạn Nguyên Thai.
"Hoang Long xé trời, trường hà đứt gãy, thiên địa hỗn mang, nhật nguyệt lu mờ, vũ trụ hồng hoang." Điều hòa nguyên khí toàn thân, một trảo của Phương Hàn trực tiếp bức bách tới, không ngờ chấn khai vô số Thần Hoàng, trực tiếp bổ tới tế đàn, công kích hướng về phía cự đại ô kim kén, đồng thời hắn ngửa mặt lên trời rít gào: "Khí linh Hỗn Nguyên thai tiền bối, nhất định phải chống đỡ, vãn bối đã tu thành vô thượng đại đạo tới cứu ngài đây."
Thanh âm lay động, thẩm thấu qua vô tận không gian, cái kén cự đại cũng ba động. Huyết y nhân trong đó đang đau khổ chèo chống như cảm thấy điều gì đó, hắn liền mạnh mẽ mở to mắt, liền thấy được Phương Hàn hóa thành Hồng Hoang Tổ Long, tinh thần lập tức chấn động, huyết quang tràn ngập, vô số trận pháp trong Hỗn Loạn Nguyên Thai xoay tròn, từng cục từng cục huyết nhục cự đại bay ra, hóa thành vòng xoáy, cư nhiên khiến cho đàn tế ô kim lay động.
"Đáng chết! Đang tại thời điểm mấu chốt cư nhiên xuất hiện một lỗ thủng, chỉ cần cố thêm một canh giờ nữa là ta có thể luyện hóa thành công khí linh này, dung hợp cả nguyên thai, tới cảnh giới Thần Đế, chí cao vô thượng!" Người trẻ tuổi của Thần tộc trong ô kim huyết kén thấy tình huống phát sinh biến hóa, ánh mắt lóe lên tà quang xanh biếc, khóe miệng nhếch lên nụ cười dữ tợn, dường như muốn tiêu diệt hết thảy.
"Tất cả Thần Hoàng nghe lệnh của ta, giết kẻ đang tới! Một tên cũng không để lại! Ma Nã Thần Tôn! Chiên Đàn Thần Tôn! Âm Lưu Thần Tôn! Nghịch Tiên Thần Tôn! Thủ hộ cho ta! Không nên tự ý rời đi, hết thảy chờ ta tấn thăng tới cảnh giới Thần Đế rồi hãy nói. Tấn thăng đến cảnh giới Thần Đế, vô luận có bao nhiêu địch nhân ta đều sẽ giết tất."
Người trẻ tuổi Thần tộc ban ra một đạo mệnh lệnh, bàn tay đặt trên đầu huyết y nhân thoáng cái tăng thêm lực lượng. Huyết y khí linh thống khổ rít gào, liều mạng giãy dụa. Trên mặt ô kim huyết kén xuất hiện rất nhiều vết rách.
"Dám xâm nhập vào đây, quả thực là tự chịu diệt vong. Thiêu thân lao đầu vào lửa."
Thần Tôn Chân Tiên Nghịch Tiên Thần Tôn cầm trong tay trường đao lên tiếng, vị Thần Tôn này trông thấy long trảo của Phương Hàn xé không gian lao tới, đột nhiên hắn hành động, đao quang nổ mạnh, từng mảnh bông tuyết ngân bạch sắc tràn ngập không trung, đao khí tung hoành.
Trong đao khí sáng như tuyết có vô số thi văn lưu chuyển, đao quang dao động, như khóc như ca. Trong ánh đao không có có một ti tà khí, cũng không có tư vị thống trị của Thần tộc, càng không có sắc thái sắc bén giết chóc của đao thuật, mà chỉ có nhiệt huyết, có thanh xuân, có mồ hôi, có phấn đấu.... Khích lệ vô số tình cảm con người, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, đi lên con đường nghịch thiên.
Đây quả thực là một môn đao pháp thượng thừa trong thế giới võ học của Thần tộc.
Long trảo của Phương Hàn vừa tiếp xúc với đao mang cũng cảm giác được nhiệt huyết toàn thân sôi trào, có một loại cảm giác bị đao pháp khống chế.
"Phương Hàn, đây là Nghịch Thiên Đao Quyết, đao pháp giống như sử thi, ngàn vạn lần phải cẩn thận, không thể để đao ý xâm lấn, tuy ngươi không việc gì, thế nhưng rất có thể sẽ khiến đám người của Lục Đại Tiên Đạo, năm đại Ma Tông, rất nhiều Thiên Ma bị kích phát mà bạo tẩu, sinh ra náo động, càng không thể vãn hồi."
Bên tai Phương Hàn truyền tới thanh âm của Phong Bạch Vũ, Thiên Hoàng Kính của Thiên Hoàng Kính chiếu rọi, khiến cho rất nhiều nguyên khí trong thân thể Phương Hàn một lần nữa định trụ.
"Lợi hại vậy?" Phương Hàn chấn động, cũng ngưng luyện tinh thần, trí tuệ sáng rực, há miệng nhổ ra, Luân Hồi Chi Bàn xoay tròn chui vào trong đao mang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.