Chương trước
Chương sau
"Hắn lại ra rồi! Lần này Chu Thiên Tiên Tôn xong đời rồi, khó thoát chết a!"
"Phương Hàn xuất quỷ nhập thần, sát phạt quyết đoán, ngươi có thấy không, uy thế của hắn lại tăng lên nhiều, chẳng lẽ mỗi mọt lần giết người, lực lượng của hắn lại tăng một phần? Điều này sao có thể chứ? Luyện hóa cũng không thể nhanh như vậy, cho dù có thể luyện hóa Hư Tiên, với lực lượng Hỗn Động Cảnh của hắn căn bản không dung nạp được, thế giới trong cơ thể của hắn có thể dung nạp được Hư Tiên chi lực? Lực lượng này sẽ tạo thành quy tắc phá vỡ trong thế giới của hắn a."
"Cũng chưa chắc, ta cảm giác được thế giới trong cơ thể của hắn phi thường cường đại. Hơn nữa hắn đã học thành Đại Phổ Độ Thuật của Phật môn, có thể độ hóa cao thủ để bản thân mình sử dụng."
"Tề Chân Quân hiển nhiên đã bị độ hóa rồi."
"Quả thật đã bị độ hóa rồi, sư huynh, chúng ta cũng phải cẩn thận. Không ngờ hắn có thể độ hóa Hư Tiên. Dựa theo đạo lý, Đại Phổ Độ Thuật chỉ có thể độ hóa nhân vật có cảnh giới thấp hơn mình, tại sao hắn có thể độ hóa nhân vật có cảnh giới cao hơn chứ?"
Trong nháy mắt Phương Hàn xông ra, long tức cường đại quét ngang thiên địa, cao thủ Hư Tiên cũng bị long tức chấn đắc liên tiếp lui về phía sau, đầu tiên là tự thủ hộ bản thân rồi mới tính tiếp.
Trong nháy mắt thần niệm của rất nhiều cao thủ lóe lên.
Trong một phần ngàn sát na, Cực Nhạc hòa thượng cùng sư huynh hắn- Cửu Địa Bồ Tát liên tục trao đổi.
"Trên người của hắn có phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, đều có tác dụng gia trì rất lớn đối với bất kì Phật hiệu nào, có thể nói khi được phù lục kia gia trì, cho dù là Phật Đà của Phật môn chúng ta, tương đương với cao thủ cấp bậc Thiên Tiên thi triển ra Đại Phổ Độ Thuật cũng không bá đạo được như hắn."
"Chúng ta phải làm gì bây giờ, có giải cứu Chu Thiên Tiên Tôn không?"
"Không kịp nữa rồi, với tu vi của ta căn bản không kịp, chúng ta tốt nhất nên tới bên cạnh Thái Hoàng Thiên. Nếu không sau khi Phương Hàn độ hóa Chu Thiên Tiên Tôn, uy lực sẽ càng lớn hơn."
Cực Nhạc hòa thượng, Cửu Địa Bồ Tát Viên Giác lập tức bay tới bên người Thái Hoàng Thiên. Bọn họ không hề để ý tới chuyện Chu Thiên Tiên Tôn đang bị Phương Hàn chém giết. Dù sao hắn cũng không phải là người của Phật môn, bị giết cũng chẳng sao.
"Phương Hàn, đừng giết ta. Ta biết sai rồi, bỏ qua cho ta đi, ta không dám liên hợp với người khác bày mưu với ngươi nữa." Chu Thiên Tiên Tôn thấy Phương Hàn đột nhiên xuất hiện, cũng biết ngày tận thế của mình đã buông xuống, trên mặt hiện vẻ vô cùng sợ hãi, thậm chí tâm linh cũng bị bao phủ trong sự sợ hãi, hắn tu luyện vài vạn năm tuế nguyệt, từ tiểu thiên tài hơn người thặng tới hiện tại, đều là kẻ ngạo thiên, tiêm lực phát triển rộng mở. Quyền cao chức trọng, được người người tôn kính, thế nhưng hiện tại lại sắp phải chết, hết thảy đều là cát bụi, loại sợ hãi này không phải người bình thường có thể nghĩ tới.
"Sợ à! Ngươi càng sợ, Đại Tâm Ma Thuật của ta càng hấp thu được nhiều lòng sợ hãi của ngươi, lực lượng sẽ càng lớn hơn." Phương Hàn vận chuyển Đại Tâm Ma Thuật, làm cho các loại cảm xúc sợ hãi, tuyệt vọng hấp thu vào trong Nguyên Thủy Tâm Ma Kinh, cơ hồ muốn phá hư không giống như Tâm Ma lão nhân, biến thành thiên địa Ma Môn, triệu hồi ra vực ngoại ma cảnh của Ma thần.
Cùng lúc đó bàn tay của hắn giống như đâm vào thân thể Chu Thiên Tiên Tôn, nắm pháp tắc Hư Tiên trong thế giới của hắn, trong nháy mắt thân thể Chu Thiên Tiên Tôn khô héo dần, cả người thu nhỏ lại, tựa hồ như bị hút vào lòng bàn tay kia.
Thoáng cái đánh lén giết Chu Thiên, tốc độ còn nhanh hơn rất nhiều so với lúc giết chết Tề Chân Quân. Đây là bởi vì nguyên nhân hắn độ hóa được thêm một người, lực lượng cũng tăng thêm một bậc, thật ra hắn là hạng người trí tuệ cỡ nào? Đã sớm đoán được Thái Hoàng Thiên tuyệt đối sẽ không dễ dàng để hắn dương oai như vậy, nhất định sẽ chuẩn bị sát chiêu. Mà hắn cùng Phong Bạch Vũ trong quá trình tu luyện cũng đã thương lượng qua, chuẩn bị thủ đoạn đánh lén xuất quỷ nhập thần, giết chết con mồi khiến đối phương trở tay không kịp.
Phương Hàn, Phong Bạch Vũ hai đai thiên tài phối hợp, một già một trẻ có thể nói là thiên y vô phùng.
"Phương Hàn! Phong Bạch Vũ! Các ngươi cho rằng ta không có cách nào đối phó với Hòa Quang Đồng Trần đại tiên trận của Thiên Hoàng Kính sao? Để ta cho các ngươi biết thủ đoạn chính thức của Thái Hoàng Thiên ta." Trong tích tắc khi Chu Thiên Tiên Tôn bị hút vào trong cơ thể Phương Hàn, Thái Hoàng Thiên tiến lên một bước.
Cả không gian đột nhiên cứng lại, tất cả thời gian đều bất động. Thậm chí Phù Đồ Long Hỏa trên người Phương Hàn cũng ngừng lập lòe. Bùm bùm bùm, thế giới trong cơ thể Phương Hàn cấp tốc vận chuyển rất nhiều pháp tắc, lại bị pháp tắc cự đại ở bên ngoài làm cho vặn vẹo, giống như bánh xe đang lăn nhanh đột nhiên bị một cây thiết côn đâm vào.
Phanh!
Búi tóc trên đầu Thái Hoàng Thiên nổ tung, một mái tóc dài bay tán loạn, uy mãnh như ngục, giống như thượng cổ quân vương, uy mãnh như ngục, buông xuống thế gian, hắn chính là chủ nhân trong trời đất, hắn chính là chân lý của thế gian trong hiện tại, vĩnh hằng.
Đông, đông, đông!
Thái Hoàng Thiên chậm rãi đi về phía Phương Hàn, rất nhanh đã tới gần, rồi lại thong thả trần ổn, tốc độ có phần tương phản, quả thực làm cho người ta chật vật muốn thổ huyết.
"Chư vị đạo hữu, Thái Nhất Môn ta nắm giữ Huyền Hoàng đại thế giới, đại thế giới này tuy xuống dốc, thế nhưng Thái Hoàng Thiên ta là trụ cột của cả đại thế giới, có Thái Hoàng Thiên ta, hết thảy sẽ được thay đổi, Huyền Hoàng đại thế giới sẽ một lần nữa nổi danh trong ba nghìn đại thế giới."
Oanh long!
Lực lượng của Thái Hoàng Thiên bức xạ ra, làm cho rất nhiều hư không rung động, thậm chí có thể chứng kiến bên ngoài vũ trụ, một số ngôi sao bắt đầu rơi rụng. Lực lượng khổng lồ một lần nữa phong tỏa, không gian căng ra, thời gian hoàn toàn đình chỉ, không hề lưu động. Cho dù cao thủ Hư Tiên bị lực lượng của hắn giam cầm, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
"A! Đây là Vĩnh Hằng Bất Động Chân Ngã đại tiên thuật!"
Đấu Nhật Lạc cả kinh nói.
"Trong truyền thuyết, là loại tiên thuật do Vĩnh Hằng Thiên Quân sáng tạo ra, một khi thi triển, vĩnh hằng bất động, chỉ có ta là chân thực, hết thảy đều là huyễn hoặc."
Một số đại năng ẩn nấp tại nơi bí mật trong hư không đều phát ra tiếng than sợ hãi.
Hiển nhiên là một số thái cổ đại năng vây giết Phương Hàn còn chưa có xuất đầu, tỷ như Dược Trường Thiên, cốc chủ của Dược Thần Cốc âm thầm ở bên ngoài bố trí Thái Hư Vạn Huyễn Cổ Độc.
Đám cao thủ cổ xưa rất hiển nhiên là xem thường nhân vật trong Huyền Hoàng đại thế giới, cho dù Thái Hoàng Thiên bọn họ cũng cho rằng chẳng có bao nhiêu lợi hại.
Nhất là Đấu Nhật Lạc, bản thân là cao thủ cao thủ Đấu Thần đại đế quốc, Đấu Thần đại đế quốc bài danh không biết cao hơn bao nhiêu bậc so với Huyền Hoàng đại thế giới. Hắn lại càng xem thường Thái Nhất Môn hơn.
Thế nhưng hiện tại Thái Hoàng Thiên thoáng cái thi triển ra Vĩnh Hằng Bất Động Chân Ngã đại tiên thuật trong truyền thuyết, cho thấy đại đạo vô biên, cảnh giới vĩnh hằng bất động, còn có lực phóng xạ cường đại làm cho Đấu Nhật Lạc có cảm giác Thái Hoàng Thiên có đủ năng lực giết chết mình.
Không sai, giờ khắc này Thái Hoàng Thiên có đủ năng lực để giết hắn! Chỉ sợ ngay cả chỗ chạy trốn hắn cũng không có.
Điều này thật khủng bố.
"Thái Hoàng Thiên không ngờ lại lợi hại như thế, xem ra cũng chiếm được ủng hộ của rất nhiều người tại Huyền Hoàng đại thế giới." Trong lòng Đấu Nhật Lạc khiếp sợ, càng vận chuyển lực lượng phong tỏa bên ngoài, muốn vây hãm giết chết Phương Hàn.
"Không tốt, Phương Hàn. Đây là Vĩnh Hằng Bất Động Chân Ngã đại tiên thuật của Vĩnh Hằng Thiên Quân, lực lượng của ta không đủ, không cách nào vận chuyển Hòa Trần Đồng Quang Đại Tiên Trận." Toàn thân Phong Bạch Vũ chấn động, Thiên Hoàng Kính cư nhiên bị hạn chế rất lớn, rốt cuộc không thể vận chuyển nổi, sáu chữ lớn "Cùng kỳ quang, cùng kỳ trần" trong gương cũng chậm rãi biến mất.
Phương Hàn cũng cảm giác được tất cả tuyệt phẩm đạo khí đều bị một loại lực lượng tuyệt đại giam cầm lại. Thế giới trong cơ thể đều bị áp chế, bốn đại Hư Tiên cũng bị áp chế rất lớn.
Giống như cả người bỗng chốc bị ngâm trong dòng sông thủy ngân, chịu áp lực từ bốn phía, quả thực là vô cùng vô tận.
Rống! Thái Hoàng Thiên đột nhiên duỗi tay cách không chộp tới đầu Phương Hàn. Phương Hàn lập tức lật trảo ngăn cản, đón một chưởng này của Thái Hoàng Thiên.
Vừa tiếp xúc với, Phương Hàn lập tức cảm thấy ngàn vạn luồng lực lượng xông vào trong cơ thể, phá hoại bốn phía, hắn lập tức vận chuyển thế giới, hóa giải, gặm nhấm những luồng lực lượng này.
Thế nhưng sau một khắc, Thái Hoàng Thiên lại tung ra một trảo, cư nhiên cướp đoạt Chu Thiên Tiên Tôn từ trong lòng bàn tay hắn, chân khí hào hùng xông vào trong cơ thể Chu Thiên Tiên Tôn.
Tất cả thương thế của Chu Thiên Tiên Tôn đều khôi phục, bị một trảo của Thái Hoàng Thiên ném về phía sau lưng hắn.
Trong nháy mắt Thái Hoàng Thiên cư nhiên thi triển ra thần uy tuyệt thế, phá vỡ thủ đoạn che dấu của Thiên Hoàng Kính. Hơn nữa còn cướp đoạt Chu Thiên Tiên Tôn từ trên tay Phương Hàn, cứu hắn một mạng.
Phương Hàn cấp tốc lùi lại!
Thái Hoàng Thiên cũng không đuổi theo, mà bàn tay lại vung lên, Tai Nan chi khí càng thêm dày đặc.
Phương Hàn lập tức dừng lại, bởi vì hắn cảm giác được nếu như mình tiếp tục lùi nữa, phi thân lên trên, tiếp theo sẽ bị thứ gì đó rất đáng sợ trên đó ngăn cản, sau đó để Thái Hoàng Thiên bắt lấy sơ hở, mãnh liệt công kích, đến lúc đó thân xác bị đánh tan, mất đi trạng thái nhân bảo hợp nhất, Thông Thiên Kiếm Thành, Vũ Hóa thiên cung cùng Thái Cổ Vẫn Thạch đều bị chấn rời.
Lúc đó, Tạo Hóa Môn của mình sẽ triệt để bị đánh tan, từng người tự chiến, coi như mình thành công chạy thoát trong lúc hỗn chiến, thế nhưng môn phái cũng rất có thể bị hủy diệt toàn bộ. Đây là chuyện mà hắn tuyệt đối không thể tiếp nhận, một mình mình chạy thoát còn có ý nghĩa gì?
"Phong Bạch Vũ, Phương Hàn, ta phá vỡ Hòa Quang Đồng Trần đại tiên trận của ngươi, ngươi còn thủ đoạn gì đều thi triển ra đi, hiện tại ngươi đã không thể ẩn nấp giết người nữa rồi." Sau khi Thái Hoàng Thiên an bài xong Chu Thiên Tiên Tôn, ánh mắt gắt gao tập trung, khí tức trên thân thể liên tiếp được đề thăng, một cỗ lực lượng hào hùng trong cơ thể của hắn kết hợp lẫn Tiên giới, tựa hồ tùy thời đều có thể phá không phi thăng.
Cỗ lực lượng này áp bách xuống, Chân Tiên còn lâu mới có thể so được. Chân Tiên chỉ là Trường Sinh thập trọng, mà Thiên Tiên mới chính thức là Tiên Nhân.
Thậm chí cỗ áp bách này phủ xuống, cánh cửa Tiên giới của Phương Hàn cũng đóng lại, căn bản không thể hấp thu được một chút nguyên khí Tiên giới nào để tiến hành chiến đấu.
Nếu không phải trong Hoang Thần Chi Thi của hắn có đầy đủ Thuần Dương đan, chỉ sợ thoáng cái sẽ bị sụp đổ.
Thử nghĩ xem, hai người chiến đấu, một người có thể liên tục không ngừng hấp thu nguyên khí Tiên giới, người còn lại căn bản không thể hấp thu được, chỉ có thể tiêu hao, trận chiến này căn bản không thể tiếp tục.
Đây là một bộ phận lực lượng của Thiên Tiên, huống chi thủ đoạn của Thiên Tiên không chỉ như thế.
"Thái Hoàng Thiên, khá lắm, thật sự là khủng bố, lực lượng hiện tại của hắn, cho dù Hoàng Đế của Đấu Thần đế quốc đích thân tới đây bất quá cũng chỉ đấu ngang lại với hắn mà thôi." Đấu Nhật Lạc thấy thời cơ tới, đột nhiên thét dài: "Dược Trường Thiên, ngươi có thù giết con với Phương Hàn, còn không mau thi triển ra Thái Hư Vạn Huyễn Cổ Độc xâm nhập vào thân thể của hắn, khiến hắn bị độc chết, giết chết đám người trong ba đại môn phái Tiên Đạo nữa."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.