Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt khiếp sợ của Vạn Ngọc Thư, Phương Hàn mở ra thông đạo hư không kia, hiển hiện ra một bộ đồ họa màu xanh lam, trong bức đồ họa này, vài đạo phù phi hành cực nhanh, liên tục du đãng trong các không gian bình hành, rõ ràng là đang truyền tin.
Thế nhưng Phương Hàn đưa một tay đã bắt vào thông đạo hư không này, bắt lấy mấy đạo đạo phù quang, sau đó thông đạo không gian đóng lại, vài đạo phù quang hiện ra trước mặt chính mình, bên trong truyền đạt thần niệm gầm rú phẫn nộ, hiển nhiên trong chân linh trong phù lục này bị trói buộc rồi.
- Linh phù thật cường đại, hiển nhiên là cao thủ Hỗn Độn cảnh luyện chế ra, bất quá cái này cũng không có tác dụng gì, chỉ có Hư Tiên mới để Phương Hàn ra xem trọng liếc mắt.
Phương Hàn ha ha cười lớn:
- Cao thủ Hỗn Động Cảnh Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi, lén báo tin cho Thái Nhất Môn. Thế nhưng Phương Hàn ta đã sớm tính toán tới điểm này, thấy rõ thủ đoạn. Hiện tại những phù lục báo tin đã bị ta thu hết toàn bộ, ta xem Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi làm cho báo tin được cho Thái Nhất Môn.
Chiêu thức này đã hiển nhiện ra thần thông cực kỳ lợi hại của Phương Hàn, quả thực là không tận mắt nhìn thấy khó có thể tin tưởng được.
- Thực lực Hỗn Động!
Nhãn thần Vạn Ngọc Thư trong nháy mắt trở nên băng lãnh, nói thực ra, thực lực mà Phương Hàn vừa mới biểu hiện ra, cũng không phải là Giới Vương Cảnh, mà rõ ràng là Hỗn Động Cảnh đỉnh. Nếu như hai Giới Vương Cảnh Tinh chủ và Phương Hàn tiến vào trong Vạn Quy Tiên Đảo, hắn căn bản không hề sợ hãi, thế nhưng nếu như còn có cường giả Hỗn Động Cảnh, vậy thì khó khăn rồi.
- Vị cường giả Vũ Hóa Môn này áp súc tại thế giới trong cơ thể? Đến đây len lén, Vũ Minh Không, ngươi làm như vậy, không ngại quá mức mất thân phận hay sao? Ta biết, trong Vũ Hóa Môn tam thánh, chỉ có một mình người tu thành Hỗn Động Cảnh.
Vạn Ngọc Thư đột nhiên lạnh lùng nói.
- Thái thượng trưởng lão Vũ Minh Không đang tu luyện, không hề tới nơi này, người vừa hiển hiện thực lực Hỗn Động vừa rồi là một người hầu của ta. Khô Vinh Chân Quân, đi ra gặp mặt Vạn chưởng môn đi.
Phương Hàn tùy ý khẽ động, thế giới mở, một vị cao thủ từ trong Bát Bộ Phù Đồ bay ra, chính là Khô Vinh Chân quân. Khô Vinh Chân Quân hiện tại không giống như một xác khô trước kia, mà nửa thân héo rũ, nửa thân giống như trẻ con, đây là biểu hiện tu luyện Đại Khô Vinh Thuật đã tới cảnh giới tuyệt đỉnh, lúc nào cũng có thể dẫn phát lôi phạt tiên giới.
- Khô Vinh Chân Quân!
Vạn Ngọc Thư nghe được danh hiệu này tựa hồ không biết là địa vị gì, nhưng thấy tu vi của Khô Vinh Chân Quân, trong lòng phát lạnh.
- Chủ nhân, đây là tiên đạo thập môn trong Huyền Hoàng đại thế giới sao? Nhỏ yếu tới thương cảm, xa xa không bằng rất nhiều thương hội tại Tu Chân đại thế giới.
Khô Vinh Chân Quân khom người thi lễ với Phương Hàn, sau đó cung kính đứng thẳng một bên, giống như một nô bộc tận tụy.
- Trở về đi!
Phương Hàn vẫy tay, Khô Vinh Chân Quân giống như một đạo khí lưu, chui vào trong thế giới của hắn. Trong nháy mắt khi Phương Hàn mở ra bản mạng thế giới của chính mình, mọi người đều cảm giác được có một hắc động cực lớn có thể thôn phệ tinh thần vô tận, phủ xuống trước mặt chinh mình, cả tòa Quy Tàng Đại Lục đều tựa hồ có một loại cảm giác bị hút vào trong đó.
Vạn Ngọc Thu cũng cảm giác được thế giới trong cơ thể Phương Hàn vô cùng kinh khủng.
- Sao lại có thế giới cường đại tới như vậy, thế giới của ta so với thế giới của hắn thực giống như một quả trứng gà nho nhỏ so với một hòn đá lớn.
- Vạn chưởng môn, hiện tại đến thời điểm trả nợ rồi, vị đệ tử Long Huyên của Vũ Hóa Môn chúng ta, người bị nợ máu, Tây Long Đảo bị Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi tàn sát không còn, ta thân là chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn, hiện tại dẫn nàng tới đây đòi lại công đạo, thế nào?
Phương Hàn phát tay, để Long Huyên tiếp tục nói.
- Không sai, nợ máu trả bằng máu. Chưởng giáo chí tôn, ngươi thay đệ tử đòi Vạn Quy Tiên Đảo đòi lại một công đạo.
Trên người Long Huyên phát ra sát khí vô cùng cường liệt, không một chút che giấu nào, nhãn thần của nàng bắn về phía rất nhiều trưởng lão có mặt tại đây, đột nhiên dừng lại tại một cao thủ, ánh mắt lạnh lùng, sát khí toàn thân lộ rõ, gầy gò bưu hãn, phía sau đao một thanh bảo kiếm.
- Vạn Kiếm Tông, ngươi năm đó suất lĩnh Ám tông Vạn Quy Tiên Đảo, tàn sát tộc nhân Tây Long Đảo ta, có từng nghĩ tới, ngày hôm nay còn có một người tới đây đòi nợ máu?
- Ha ha ha!
Gã cao thủ toàn thân gày gò, ánh mắt lạnh lùng đột nhiên đứng thẳng lên, nhìn Long Huyên nói.
- Nghĩ không ra, dư nghiệt Tây Long Đảo cư nhiên gia nhập Vũ Hóa Môn, còn có thành tựu như ngày hôm nay, bất quá Vạn Kiếm Tông ta, thân là trưởng lão Vạn Quy Tiên Đảo, suất lĩnh Ám tông, bình định tứ hải, Tây Long Đảo các ngươi là tà ma ngoại đạo, không phục Vạn Quy Tiên Đảo ta thống trị, nhất định phải bị tiêu diệt! Ngày hôm nay ngươi cho là có thể tới Vạn Quy Tiên Đảo ta báo thù sao? Đó là si tâm vọng tưởng.
- Tốt, rất tốt! Trước tiên ta giết chết ngươi, tiếp tục sưu tầm trong Vạn Quy Tiên Đảo, lôi hết toàn bộ những tu sĩ tàn sát Tây Long Đảo năm đó, giết chết sạch sẽ.
Long Huyền ha hả cười, tóc tản ra, đưa tay chộp vào hư không, một đoàn hư không phong bạo nổi lên trong lòng bàn tay, mạnh mẽ nhằm về phía Vạn Kiêm Tông.
- Làm càn!
Chưởng môn Vạn Ngọc Thư rốt cuộc đã tức giận rồi, hắn không có khả năng dễ dàng tha thứ bất kỳ kẻ nào đứng trong sơn môn môn phía chính mình, đánh chết trưởng lão.
Lập tức đánh một chưởng về phía Long Huyên. Ầm ầm… tựa hồ toàn bộ lực lượng biển rộng đều bị hắn điều động. Trong không trung, biến hóa thành một đạo ác kình thật lớn, đầu ác kình này, đuôi thâm nhập trong hư không, không biết dài tới mức nào, rống giận gào thét, sát khí hung hãn chấn động thiên địa. Ngay lúc đó, toàn bộ cung điện Vạn Quy Tiên Đảo cũng đen kịt lại, giống như bị ác kình nuốt vào trong bụng, bắt đầu biến hóa thế giới, siêu vượt thời không.
- Nộ Kình Khí của Vạn Ngọc Thư ngươi đã tu luyện tới cảnh giới đăng phong tạo cực rồi. Bất quá muốn ngăn cản đệ tử Vũ Hóa Môn ta báo thù, vẫn chậm một chút rồi, phá cho ta!
Phương Hàn nhẹ nhàng lay động bàn tay, đột nhiên trong bóng tối xuất hiện một thanh cự phủ, nhô lên cao rồi mạnh mẽ bổ xuống.
Xoẹt xoẹt! Lập tức không gian bị phân cách, không trung xuất hiện hình thể đầu ác kình kia, bị cự phủ bổ trúng, phát ra tiếng gầm dài, sau đó biến mất.
- Tuyệt học Thần Tộc, Quỷ Phủ Thần Công đại tiên thuật trong truyền thuyết!
Thân thể Vạn Ngọc Thư rung động, sắc mặt trắng bệch.
- Phương Hàn, ngươi là gian tế Thần Tộc.
Đúng lúc này, trong đại điện Vạn Quy Tiên Đảo, tất cả các trưởng lão đều không hẹn mà cùng đứng thẳng lên, quay về phía Long Huyên nói:
- Yêu nghiệt, cư nhiên dám đứng trước sơn môn Vạn Quy Tiên Đảo ta giết người, tội không thể tha thứ.
Trong sát na đó, hơn một nhìn trưởng lão có mặt tại nơi này, đồng thời bổ ra một chưởng.
Lập tức, mấy nghìn đầu ác kình chân hồn xuất hiện trong không trung, không chỉ chống lại toàn bộ công kích của Long Huyên, thậm chí còn phản kích ngược trở về. Tuy rằng Long Huyên kỹ áp quần hùng, thế nhưng đối phó với lực lượng toàn môn Vạn Quy Tiên Đảo, vẫn như cũ không có khả năng, nhất là trong tuyệt phẩm đạo khí Quy Tàng Đại Lục này.
- Long Huyền, nếu ngươi đã là đệ tử Vũ Hóa Môn ta, ta đây thân là chưởng giáo, nhất định phải báo thù cho ngươi.
Phương Hàn thấy thế, một chưởng bổ tới, ba một tiếng, lực lượng của hơn một nghìn trưởng lão liền bị đánh tay. Trong đại điện, rất nhiều bóng người bị đánh bay, rất nhiều trưởng lão công lực thấp kém, ví dụ như Kim Đan Thần Thông Bí Cảnh, Phong Hỏa Đại Kiếp đều phun ra một ngụm máu tươi, một số Kim Đan còn bị đánh nát ngay tại chỗ.
Mà Phương Hàn nhắm thẳng vào một bóng nam tử bay lượn khắp bầu trời, thân thể gày gò tỏa sát khí nồng đậm, hư không bắt một trảo, nam tử này rít gào rống giận, phi kiếm phía sau bay ra, hướng về phía Phương Hàn chém giết, thế nhưng bị Phương Hàn bấm tay bắn ra, thanh bảo kiếm trung phẩm đạo khí này ầm ầm tan nát.
Đây chính là Vạn Kiêm Tông, kẻ đứng đầu Ám tông, hắn đã tu luyện tới cảnh giới Bất Tử Chi Thân. Tại Vạn Quy Tiên Đảo có địa vị cực cao, bất quá hiện tại trước mặt Phương Hàn, bất quá chỉ là một con gà nhép bé nhỏ.
Mắt thấy sẽ bị Phương Hàn bắt lấy đưa tới trước mặt Long Huyên, đột nhiên, từ chỗ sâu trong Quy Tàng Đại Lục, một cỗ lực lượng vô cùng cường đại truyền ra, rầm… Toàn bộ trưởng lão có mặt trong đại điện đều biến mất, một bàn tay to bay tới gần, phá vỡ phong tỏa của Phương Hàn, cư nhiên cướp đoạt Vạn Kiếm Tông rồi thoát đi.
- Các vị thái thượng trưởng lão, rốt cuộc đã xuất thủ rồi sao? Bất quá Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi ngăn cản đệ tử Vũ Hóa Môn ta báo thù, là muốn toàn diện khai chiến với Vũ Hóa Môn sao?
Phương Hàn từ chỗ ngồi đứng thẳng lên, nhìn đại điện.
Tinh Chủ cũng đứng thẳng lên.
- Khai chiến? Vũ Hóa Môn các ngươi bằng cái gì muốn khai chiến với chúng ta?
Vạn Ngọc Thư cũng đứng thẳng lên, phát ra âm thanh:
- Phương Hàn, ngươi trở thành chưởng môn Vũ Hóa Môn, sẽ làm cho Vũ Hóa Môn rơi vào vực sâu vạn kiếm bất phục, ta không biết Phong Bạch Vũ kia vì sao lại muốn truyền đại vị cho ngươi. Ngươi quá ngang ngược, quá ương ngạnh rồi. Ngày hôm nay, mặc cho ngươi có bản lĩnh hơn trời cũng không thể trốn thoát khỏi Quy Tàng Đại Lục.
- Đúng sao?
Phương Hàn ha ha cười:
- Quy Tàng Đại Lục này tuy rằng là tuyệt phẩm đạo khí, thế nhưng còn chưa vượt qua lôi kiếp, loại tuyệt phẩm đạo khí này đối với ta mà nói, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, sao nói là trốn không thoát? Bất quá vì sao lại muốn chạy trốn? Bây giờ ta còn muốn cùng Vạn Quy Tiên Đảo đàm phán đây.
Ta đưa ra hai điều kiện, thứ nhất, tất cả những kẻ động thủ tàn sát người Tây Long Đảo năm đó, toàn bộ giao ra đây, hơn nữa người tuyên bố mệnh lệnh này cũng phải gánh chịu hậu quả. Thứ hai, Vạn Quy Tiên Đảo và Thái Nhất Môn giải trừ minh ước, cùng với Vũ Hóa Môn ta kề vai chiến đấu, tôn Vũ Hóa Môn ta thành tiên đạo minh chủ, cùng nhau đối kháng với Thái Nhất Môn. Thế nào bằng không, ngày hôm nay khó có thể yên ổn được. Phương Hàn ta chưa bao giờ ỷ thế hiếp người, chỉ là đòi nợ mà thôi. Hợp tình hợp lý, cho dù trên tiên đạo đại hội, các ngươi cũng không thể nào nói nổi.
- Hai điều kiện? Thứ cho bản chưởng giáo khó có thể đáp ứng.
Vạn Ngọc Thư cười lạnh nói:
- Ngươi cho là ngươi thực sự thoát được ra ngoài? Thần Tiên Trà của Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta có thể dễ uống như vậy sao? Các ngươi đã uống thần tiên trà, nhất định phải ở tại trong tiên đảo, làm nô dịch cho thần tiên. Nếu như Phong Bạch Vũ mà nói, tuyệt đối không uống chén Thần Tiên Trà đó.
- Thần Tiên Trà! Lẽ nào trong trà có hạ độc dược?
Tinh Chủ biến sắc, vội vàng vận công, lần thứ hai tra xét cơ thể chính mình, thế nhưng không hề phát hiện ra bất cứ mánh khóe gì, linh lực của Thần Tiên Trà đã biến mất khong còn bóng dáng.
- Ha ha, Thần Tiên Trà không có độc dược, bất quá nó đã có một loại lực lượng đặc thù, chính là để cho người uống qua cùng với bản thân Trà Thụ, có cảm giác liên hệ huyết nhục với nhau. Thần Tiên Trà Thụ đến từ tiên giới, được trồng tại hải nhãn, rất nhiều đại thần thông Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta ngày đêm tế luyện, hiện tại đã trở thành căn cơ hải nhãn. Các ngươi uống trà này, chỉ cần ta điều động lực lượng hải nhãn, các ngươi sẽ bị hút vào trong đó! Linh hồn cũng không thể trốn thoát được!
Vạn Ngọc Thư bình tĩnh kể rõ, dường như nắm chắc thắng lợi trong tay:
- Đây là bí mật lớn nhất của Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta, không ai có thể biết được. Ngày hôm nay nói cho các ngươi, ta xem các ngươi chạy trốn như thế nào!
- Vạn quy hải nhãn, Thần Tiên Trà Thụ! Thu nạp ác ma, trấn áp tà thần!
Đột nhiên, từ chỗ sâu trong Quy Tàng Đại Lục, truyền tới một thanh âm. Lập tức, Phương Hàn và Tinh Chủ liền cảm giác được cơ thể của chính mình sinh ra lực hút cực mạnh, ngay cả linh hồn ý thức cũng bị hút đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.