Chương trước
Chương sau
"Đạo hữu! Cám ơn!"
"Vị sư huynh này, không biết phải tới đâu để khảo hạch luyện bảo của Phân Bảo Nham? Vừa rồi ta hỏi, biết được hàng năm Phân Bảo Nham đều muốn tuyển chọn số lượng lớn luyện bảo sư."
Phương Hàn hóa thân thành Ulla vương tử, giả trang rất giống, giống như là một tiểu tử đi ra từ thâm sơn cùng cốc vậy, ánh mắt ngốc trệ, khiếp sợ nhìn Truyền Tống Trận, rất nhiều tu sĩ tại Phân Bảo Nham, sau đó trong miệng thì thào cái gì đó, cuối cùng mới hồi phục tinh thần, cuối cùng lên tiếng hỏi thanh niên hắc y kia, đồng thời cũng đưa tới 30 vạn Thuần Dương đan.
Ước lượng thoáng cái Thuần Dương đan trong túi pháp bảo, hắc y thanh niên mới tùy ý nói: "Đúng vậy, trong Tu Chân đại thế giới, thiếu nhất chính là luyện bảo sư, bởi vì mỗi thời mỗi khắc đều có vô số tu sĩ đem tài liệu mà mình thu thập được tới đây bán. Thế nhưng quá trình đem những tài liệu kia chuyển hóa thành pháp bảo lại rất khó khăn. Nếu như ngươi có một số thủ đoạn luyện bảo, bàn tay khéo léo, tuyệt đối có thể phong sinh thủy khởi trong Tu Chân đại thế giới. Đương nhiên muốn làm luyện bảo sư của Phân Bảo Nham chúng ta phải vượt qua những điều kiện rất hà khắc, yêu cầu càng nhiều hơn, đãi ngộ tuy cực tốt, thế nhưng trên cơ bản ít ai có thể vượt qua. Nếu như ngươi không được chọn, vậy có thể đi Thiên Nhai Hải Quốc thử một lần."
"Đa tạ sư huynh chỉ điểm!"
Phương Hàn lập tức nói.
"Bên kia chính là nơi tuyển luyện bảo sư, ta dẫn ngươi tới đó." Hắc y thanh niên chỉ tay về phía dưới chân tòa Phân Bảo Nham cự đại, từng tòa cung điện nguy nga.
Trên mặt Phương Hàn lập tức hiện ra thần sắc vui mừng.
Hắc y thanh niên dẫn hắn phi hành qua bình nguyên, sau chốc lát đã tới một tòa cung điện trong Phân Bảo Nham, phía trước tòa cung điện này, một số tán tu phân tán, tụ tập khắp nơi, tựa hồ như đều muốn tới khảo hạch luyện bảo sư, có tu sĩ là đệ tử của Phân Bảo Nham, có người là tu sĩ bên ngoài tới.
"Trữ sư đệ! Đây là tán tu mà ngươi mang tới để khảo hạch luyện bảo sư sao?" Trong cung điện bày một chiếc bàn, ngồi trước bàn là vài cao thủ Bất Tử Chi Thân, trông thấy hắc y thanh niên dẫn theo Phương Hàn đi vào, đám người tùy ý hỏi: "Tại sao bản thân ngươi lại không tham gia khảo hạch?"
"Tán tu này rất tốt, ta đã hứa giúp hắn tới tham gia khảo hạch luyện bảo sư. Không còn cách nào, chỉ có thể dẫn hắn tới thử một lần Hắc y Trữ sư huynh nói.
"Tốt lắm, Trữ sư đệ nắm rõ lai lịch của tán tu này chưa?" Ánh mắt của vài cao thủ Bất Tử Chi Thân bắn tới người Phương Hàn. Xác thực được tu vi của hắn, chính là Vạn Thọ Cảnh, lực lượng hơn một tỷ một chút, cũng không thấy có chỗ thần kỳ gì.
"Là một tán tu lang thang, cũng không có cái gì." Hắc y thanh niên nói qua lai lịch của Phương Hàn.
"Được! Ngươi giao một trăm vạn Thuần Dương đan phí tổn khảo hạch ra, sau đó lĩnh khối ngọc bài này, sau đó chờ tới lượt khảo hạch." Một cao thủ Bất Tử Chi Thân nói.
Phương Hàn lập tức tiến lên, đồng thời giao ra một trăm vạn viên Thuần Dương đan.
"Nhớ kỹ, nếu như khảo hạch thất bại, không thể lấy lại một trăm vạn đan dược." Lại một người tu sĩ khác nhắc nhở. Giá trị của một trăm viên đan dược cũng không khác với một nửa kiện hạ phẩm đạo khí, phi thường xa xỉ.
"Không sao, ta tự tin có thể thành công làm luyện bảo sư." Đột nhiên thoáng cái khí phách của Phương Hàn dâng lên, có mười phần tin tưởng, khiến cho thanh niên hắc y bên người lắp bắp kinh hãi.
"Qua bên kia chờ đi."
Vài của Bất Tử Chi Thân cũng đã quen nhìn thấy cảnh này, cho nên chỉ tùy ý phất phất tay, trông thấy Phương Hàn đã đi tới nơi chờ, một tu sĩ cười nói: "Tán tu đều có lòng tự tin tràn đầy như vậy, lại không biết khảo hạch của chúng ta gian nan đến cỡ nào. Thành công thì ít mà thất bại thì thừa. Không biết người tu sĩ này sẽ thế nào?"
"Nhìn bộ dáng trông cũng bình thường."
"Ta lại hi vọng có thể xuất hiện một thiên tài luyện bảo sư. Phải biết rằng tại Tu Chân đại thế giới chúng ta, một thiên tài luyện bảo sư có giá trị cự đại. Gần đây trái lại nghe Thiên Nhai Hải Quốc nói, liên tục có vài luyện bảo sư xuất hiện, được trọng điểm bồi dưỡng, luyện chế ra một số hạ phẩm đạo khí, phẩm chất phi thường tốt. Có điểm hiếm thấy. Sinh ý tăng lên rất nhiều, thậm chí chiếm được đơn đặt hàng lớn từ Phật giới."
"Người tu sĩ này dường như là man di, tóc vàng mắt xanh. Tu vi cũng bình thường, ta xem thủ đoạn luyện chế pháp bảo cao minh cỡ nào?"
"Hử, bên kia lại có một tán tu tiến tới khảo hạch."
"Chú ý, tra rõ lai lịch, đừng để cho kẻ xấu trà trộn vào."
"Cho dù trà trộn vào cũng vô ích, cho dù là Hư Tiên trong truyền thuyết trà trộn vào Phân Bảo Nham cũng không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào."
Lỗ tai Phương Hàn nhích động, những lời nghị luận của đám người kia đều chui vào trong tai, hắn mỉm cười, trái lại đã biết một số bí mật, kế hoạch trong lòng càng thêm hoàn thiện, hắn đi tới một chỗ rồi ngồi xuống, cũng đã nhìn thấy có hơn mười tu sĩ, nam có nữ có tay cầm bài tử, tựa hồ cũng như hắn, chờ đợi đến lượt khảo hạch.
Trong số những tu sĩ này đa phần là vạn cổ cự đầu, thậm chí có nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân. Trong đó có ba người được Phương Hàn chú ý.
Một người là nữ tử, trên mặt luôn mang theo nụ cười thản nhiên, dung mạo bình thường, Trông thấy ánh mắt của Phương Hàn nhìn mình, nàng mỉn cười gật đầu, khiến người ta có cảm giác thập phần thân thiện.
Nhưng mà với tu vi của Phương Hàn liền biết, nữ tử này khẳng định luyện một môn kỳ công, có thể trong lúc bất tri bất giác làm cho người ta có hảo cảm.
Nữ tử này là cao thủ Bất Tử Chi Thân.
Mặt khác còn có một đại hán mặt rỗ, hai mắt trợn tròn, thân mặc một bộ áo giáp cổ đồng, trên khải giáp dày đặc hoa văn, cư nhiên là một kiện trung phẩm đạo khí, nhìn bộ dáng hình như là bổn mạng đạo khí, mặc lên người biểu hiện ra thủ pháp luyện khí tinh diệu của mình. Nhưng mà Phương Hàn chung quy cảm giác đại hán này có chút gì đó thâm trầm.
Thế nhưng hắn cũng không dùng thần niệm để điều tra.
Người thứ 3 là một lão giả, sắc mặt đờ đẫn, thân thể không hề nhúc nhích, hai tay nứt ra, làn da thô ráp, tựa hồ như thường xuyên làm bạn với lửa. Cũng là Bất Tử Chi Thân.
Tu sĩ còn lại, Phương Hàn chỉ liếc mắt có thể nhìn ra được, hoặc nhiều hoặc ít trên người đều có pháp môn luyện bảo tinh diệu. Thủ đoạn luyện chế pháp bảo tinh diệu từ thượng cổ lưu truyền xuống nhiều như cát bụi, không có chút thủ đoạn, như vậy cũng không lãng phí một trăm vạn đan dược làm phí tổn tới đây báo danh.
Những tu sĩ này đều yên lặng bất động, hào khí có chút nghiêm túc cùng khẩn trương, tựa hồ như đang chờ đợi tới lân mình. Điều này làm cho Phương Hàn nhớ tới cuộc thi tú tài, cử nhân trong thế tục.
Quả thật là như vậy, một khi trúng tuyển luyện bảo sư của Phân Bảo Nham, chẳng khác gì cá vượt long môn, thân phận sẽ khác. Phương Hàn đã biết thế lực của Tu Chân đại thế giới, nếu như trở thành một vị luyện bảo sư trọng yếu, sẽ không người nào dám chọc vào, cho dù đi tới Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ sợ thân phận cũng chẳng khác gì chưởng giáo chí tôn của tiên đạo thập môn.
Những người này đều yên lặng tính toán, phần khảo hạch sẽ như thế nào.
Phương Hàn trái lại không thèm để ý, trên người hắn có thủ pháp luyện khí bí kíp Thiên Long, còn tu luyện Đại Luyện Bảo Thuật. Cho dù ngụy trang tu vi Vạn Thọ Cảnh cũng có thể khiến cho hai mắt người ta tỏa sáng.
"Ngươi cũng là tán tu? Không biết là tán tu từ môn phái nào? Nhìn bộ dáng của ngươi tựa hồ như là hậu nhân của thượng cổ man di, đến từ Man Di đại thế giới? Nghe đồn người của Man Di đại thế giới đều giống như ngươi vậy, tóc vàng mắt xanh."
Khi Phương Hàn đang ngồi quan sát một vòng, đại hán mặt rỗ bỗng đi tới, thanh âm mang theo cỗ áp bách nhàn nhạt. Ngữ khí tựa hồ như có phần không tốt.
"Man Di đại thế giới? Ta là người của Ulla Tinh, ngẫu nhiên đi tới nơi này." Phương Hàn cười nói: "Đạo hữu, ngươi là người môn phái nào?"
"Lãng phí một trăm vạn đan dược tham gia khảo hạch, Ulla Tinh của ngươi cũng tương đối giàu có đấy." Trên mặt đại hán mang theo nụ cười có phần không có hảo ý, cũng không chịu nói nơi mình xuất xứ.
"Được rồi, một thân tu vi của đạo hữu lại áp bách như vậy, đây không phải là hành động của người tu đạo." Nữ tử kia lên tiếng.
"Liên quan gì tới ngươi?" Đại hán cười lạnh.
"Ta nói vài câu chuyện phiếm thì mắc mớ gì tới ngươi, chẳng lẽ ngươi cấm ta nói chuyện?" Nữ tử vẫn mỉm cười nói.
"Tốt lắm, sứ giả khảo hạch đã tới." Lão giả có bàn tay nứt nẻ khô héo lạnh lùng nói một câu. Lúc này phía trước đột nhiên có mấy người tiến lại. Mấy người này tùy ý khẽ động, không gian chi lực áp súc lại, cư nhiên là cường giả Động Thiên Cảnh! Nguyên một đám mặc y phục màu tím, phi thường tôn quý.
"Các ngươi đứng lên, hiện tại bắt đầu khảo hạch, theo chúng ta vào, tới chỗ sâu trong Phân Bảo Nham." Vài tu sĩ tử y sắc mặt lạnh lùng, nói một tiếng sau đó bước đi ngay.
Xoạt xoạt!
Tất cả tu sĩ ngồi chờ đều đứng lên, theo phía sau.
Chỉ chốc lát sau tràng cảnh biến đổi, Phương Hàn tựa hồ đã nhận ra một cỗ lực lượng cường hoành tràn ngập không trung, nếu như bản thân mình muốn lao ra, chỉ sợ có phần khó khăn. Lúc này đã tiến vào trung tâm của Phân Bảo Nham.
Phân Bảo Nham là một kiện tuyệt phẩm đạo khí cường hoành, tuyệt đối đến từ thái cổ, không hề thua kém so với Hỗn Loạn Nguyên Thai, Thương Sinh Đại Ấn, Thiên Hoàng Kính.
"Chỗ này có mười lăm người, vừa thành một tổ. Phía trước là mười lăm lò đan hạ phẩm đạo khí. Bên cạnh có đủ tài liệu, lần khảo hạch này trong vòng một giáp thời gian phải luyện chế ra một kiện hạ phẩm đạo khí." Một tử y tu sĩ chỉ tới từng dãy lò đan ở phía trước.
Thời gian chi lực ở đây rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Phương Hàn hơi thôi toán, bên ngoài là một canh giờ, bên trong chính là một giáp sáu mươi năm tuế nguyệt, sáu mươi năm tuế nguyệt luyện chế ra một kiện hạ phẩm đạo khí, cho dù tài liệu đầy đủ thế nhưng thời gian lại không đủ.
Vạn cổ cự đầu bình thường luyện chế ra hạ phẩm đạo khí đều phải mất mấy trăm năm, thậm chí hơn một ngàn năm.
Khảo hạch này quả nhiên là biến thái.
Thời gian khảo hạch này có thể đào thải một nhóm người lớn.
"Chư vị, hiện tại bắt đầu đi!" Một tử y tu sĩ vỗ vỗ tay.
"Được đấy!" Đại hán mặt rỗ cười gằn, thoáng cái đi lên, thủ pháp biến ảo, một đạo nguyên khí phun lên trên lò đan. Lập tức cỗ nguyên khí này liền biến thành hỏa diễm màu vàng rực, sau đó bị cuốn vào lò đan, một số tài liệu trong lò đan cũng đều nhảy lên.
"Huyền Chân kim diễm! Hỏa diễm do tu sĩ thượng cổ luyện chế ra? Người này cư nhiên chiếm được, đó là thứ tốt để luyện chế pháp bảo. Khó trách hắn lại tự tin như vậy." Vài người tham gia khảo hạch âm thầm gật đầu, nhìn thủ pháp tinh diệu kia. Đại hán mặt rỗ đánh ra từng đạo bảo quyết: "Đây là một môn Huyền Chân Luyện Khí Thủ do cao thủ thượng cổ sáng tạo nên, có thể đổi trắng thay đen, hư không sẽ biến thành linh tính."
"Ta cũng tới thử mới được!" Nữ tử kia đi tới bên cạnh lò đan, thần niệm quét qua, tựa hồ như đang nhìn các loại tài liệu trong đó, hơi phân tích qua, đầu ngón tay bắn ra một đạo hỏa diễm màu tím, "Tử Hỏa Tâm Diễm" cuốn vào trong đó, sau đó nàng lại đánh ra một đạo thủ pháp huyền ảo, không tới hai canh giờ, rất nhiều tài liệu đã kết tinh tạp ra phôi thai một kiện bảo kiếm.
Phương Hàn quan sát thật lâu, cũng khua tay bắn ra một đoàn hỏa diễm trong suốt, nhiệt đột lập tức tăng lên.
"Thiên Giới Tịnh Hỏa!" Vài tu sĩ tham gia khảo hạch đều thất kinh! Ngay cả đại hán mặt rỗ bàn tay cũng run lên, thiếu chút nữa thiêu hủy hết tài liệu trong lò đan, trong ánh mắt hắn lóe ra quang mang âm lãnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.