Chương trước
Chương sau
"A! Thao Thiết, mau xuất thủ cứu ta!"
Côn Bằng dùng hết lực lượng toàn thân muốn đào thoát khỏi bàn tay Phương Hàn, thậm chí nghĩ muốn biến thành chân thân Côn Bằng, thế nhưng đều vô ích. Phương Hàn thiêu đốt trọn vẹn mười vạn năm tuổi thọ thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, quả thực như thấy thần sát thần, thấy phật giết phật, chính thức đứng trên thế bất bại.
Mặc dù Côn Bằng là thái cổ thần thú, thế nhưng đối mặt với loại lực lượng này vẫn nhỏ yếu giống như một con kiến.
"Giết!" Lúc này Thao Thiết cũng cảm thụ được tiếng gào thảm của Côn Bằng, bởi vì hắn cũng như Nê Bồ Tát sang sông, bản thân khó có thể bảo toàn, cánh tay còn lại của Phương Hàn đã bao phủ tới chỗ hắn, ùn ùn kéo đến, nhật nguyệt lu mờ, trọn vẹn đánh cho thiên địa sụp đổ, tái tạo luân hồi.
Thao Thiết rống, tuổi thọ trên người một lần nữa được thiêu đốt, một luồng sóng như thực khí từ trong thân thể vọt ra, trên người của hắn cư nhiên xuất hiện răng nanh sắc bén! Không sai, răng nanh đâm ra từ trong thân thể, đâm ra từ trong mỗi một lỗ chân lông, biến thành một đầu quái vật trên người mọc đầy răng nanh.
Xì!
Thân thể của hắn run lên, những răng nanh kia đều bắn về phía Phương Hàn.
Đây là sát chiêu của hắn.
"Đúng là đồ ngu, ta thiêu đốt mười vạn năm tuổi thọ đổi lấy lực lượng, giờ khắc này cơ hồ là vô địch, căn bản ngươi không thể nào đối kháng được, nếu cảnh giới của ngươi tăng thêm một bậc nữa nói không chừng có thể đào thoát giữ được tính mạng, thế nhưng hiện tại cảnh giới của ngươi giống như ta, đều là Trụ Quang Cảnh lĩnh ngộ pháp tắc thời gian. Căn bản không có khả năng thoát khỏi bị ta khống chế!"
Thân thể Phương Hàn vừa chuyển, một tay bắt lấy Côn Bằng, một tay lại tiếp tục mở rộng, trên người bốc lên một loại hỏa diễm, hỏa diễm này vô hình vô sắc, cũng chỉ thấy không gian nhè nhẹ ba động, những răng nanh kia của Thao Thiết đều biến thành tro tàn dung nhập vào trong ngọn lửa.
Đây là số mệnh chi hỏa, vận mệnh chi hỏa.
Căn bản Thao Thiết không thể ngăn cản được, nếu Thao Thiết tham ngộ đến Tạo Vật Cảnh, trong thân thể lại có Tạo Vật chi khí, ngưng luyện ra một loại vật chất bất hủ, như vậy không chừng có thể đâm xuyên qua, thế nhưng hiện tại cũng chỉ có thể mặc cho Phương Hàn đánh giết!
"Âm Dương Ngũ Hành đại cầm nã! Ngũ Hành trấn áp, Ngũ Hành trấn áp! Đại âm dương, đại Ngũ Hành! Tạo dựng thế giới!" Phương Hàn trở tay tung ra một chưởng áp xuống, lập tức trong hư không liền xuất hiện một ngọn núi lớn Ngũ Hành nguyên lực có Âm Dương chi khí quấn quanh, Ngũ Hành nguyên lực tạo thành núi lớn ầm ầm chấn động khiến không gian xung quanh lần lượt nổ mạnh, khắp nơi đều hiện ra cảnh phá diệt.
Thao Thiết hăm hở phản kháng, thế nhưng lực lượng toàn thân bị Tiểu Túc Mệnh Thuật của Phương Hàn ngăn chặn, cũng chỉ có thể thống khổ kêu rên, bị tòa núi lớn hoàn toàn trấn áp, sau đó thân thể cũng không ngừng bị đè nén, thu nhỏ lại, áp súc rồi bị phong ấn ở trong ngọn núi lớn.
Trong nháy mắt hai đại thần thú bị Phương Hàn đánh bại, trấn áp, áp súc, phong ấn.
Phương Hàn tung ra một chưởng bắt được hai đại thần thú ném vào trong động thiên của mình, Bát Bộ Phù Đồ ở bên trong lập tức áp xuống hai đại thần thú.
"Vận mệnh luân chuyển, ngược dòng thời gian, trở về chốn cũ, thần thú chí đạo, nhật nguyệt luân hồi, âm dương chí tôn, cửu chuyển thành thánh." Phương Hàn cũng không ngừng lại, lực lượng của số mệnh trong động thiên đang gầm thét chấn động, muốn hoàn toàn luyện hóa hai đại thần thú, cướp đoạt trí nhớ, lực lượng, thậm chí pháp tắc thời gian của bọn nó, triệt để luyện hóa hết thảy.
"A a a!"
Côn Bằng thảm liệt tru lên, từng vòng nguyên khí trong thân thể triệt để bị cướp đoạt, vô luận hắn có tru lớn cỡ nào cũng không có tác dụng, động thiên bị phá vỡ, huyết nhục bản thần hóa thành tinh khí bắt đầu phân hủy, phân giải, thậm chí hắn còn cảm giác được tinh thể pháp tắc thời gian, pháp tắc không gian của mình cũng bắt đầu rục rịch bị Phương Hàn hút đi.
Thao Thiết cũng giống như vậy.
"Mạnh Thiểu Bạch, Mạnh Thiểu Bạch đi đâu rồi? Không phải hắn ẩn núp trong thân thể các ngươi sao? Vì sao lại không thấy? Hắn chỉ là Bất Tử Chi Thân, yếu tới mức thương cảm, ta chỉ dùng một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn, hiện tại hắn đi đâu rồi?"
Phương Hàn cư nhiên không thấy Mạnh Thiểu Bạch.
"Tàn phiến tạo hóa!" Trong lúc Phương Hàn nói chuyện, đột nhiên trong thân thể Côn Bằng bay ra một khối ngọc phiến, khối ngọc phiến này rất nhỏ, chỉ lớn bằng móng tay.
Thế nhưng trên mặt mảnh tàn phiến này ẩn chưa một loại lực lượng cổ quái, hơn nữa hơi xoay tròn liền phát ra một cỗ rung động, khiến số mệnh lực của Phương Hàn cũng phải mở ra.
"Đây là cái gì? Cư nhiên có thể bức số mệnh lực của ta mở ra! Ta thiêu đốt mười vạn năm số mệnh lực, không ai có thể ngăn cản, không ai có thể. Chư Thiên Thần Phật cũng không thể kháng cự vận mệnh. Vận mệnh của thiên địa do ta nắm giữ!"
Phương Hàn điên cuồng hét lên, ngón tay nhanh chóng điểm ra một chưởng, trong một sát na điểm lên trên khối tàn phiến. Khối tàn phiến này tựa hồ như bị kích thích, đột nhiên bạo phát hung hăng đè xuống, không ngờ bay thẳng tới mi tâm của Phương Hàn, ám sát mà đến.
"Bàn Vũ Chân Huyết!"
Không ngờ rằng khối tàn phiến này lại hung hãn như thế, nhưng mà Phương Hàn không hề e ngại, hiện tại cho dù quần tiên tại Tiên giới buông xuống, trong ý niệm của hắn cũng chẳng có chữ sợ hãi.
Mạnh mẽ thúc giục, Bàn Vũ Chân Huyết tại mi tâm, lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật đều được kích phát đụng tới khối tàn phiến này.
Oanh long!
Khối tàn phiến này xoay tròn, tựa hồ như lực lượng bên trong đã tiêu hao sạch, trong một sát na Phương Hàn cũng cảm giác được trong khối tàn phiến này có một đoạn khẩu quyết luyện chế bảo bối đang câu thông với ý niệm của mình. Mà Bàn Vũ Chân Huyết tựa hồ như cũng bắt đầu tan rã, sau này cũng rất dễ dàng luyện hóa.
Trong khối tàn phiến này chảy ra khẩu quyết luyện bảo, cư nhiên là phương pháp luyện chế chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
Đoạn khẩu quyết này còn cường đại hơn rất nhiều so với bí kíp Thiên Long, tin tức hào hùng truyền tới, được Phương Hàn hấp thu, nhưng mà tạm thời không thể tham ngộ cùng phân tích.
"Xem ra Côn Bằng ngươi luyện được chí bảo Tam Thập Tam Thiên chính là tham ngộ từ trong mảnh vỡ này, chỉ một khối tàn phiến bằng móng tay cư nhiên lợi hại như vậy, rốt cuộc nó là loại pháp bảo gì!" Phương Hàn dùng tâm tư lưu chuyển, cũng không muốn đi nữa, mà tiếp tục thúc dục lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật, một bên luyện hóa hai đầu thần thú, một bên đánh giết tới phía Hoang Thần Vương!
Mười vạn năm tuổi thọ thiêu đốt phát ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, uy lực thật sự quá lớn. Hơn nữa số mệnh lực càng lúc càng lớn, lực lượng cơ hồ như liên miên không dứt, nhất định phải tìm một con đường để phát ra.
Oanh long!
Trực tiếp tung ra một quyền khai thiên tích địa đánh về phía sau lưng Hoang Thần Vương.
Hoang Thần Vương vội vàng quay đầu lại trở tay tung ra một quyền ngăn cản Phương Hàn, hai quyền đối đầu, không biết hủy diệt bao nhiêu vật hữu hình, vô hình.
"Ngươi, ngươi cư nhiên đã giết chết Côn Bằng, Thao Thiết! Thực lực của ngươi tại sao lại tăng lên tới trình độ này, đây là cỗ lực lượng gì?" Hoang Thần Vương sợ hãi nói.
"Hoang Thần Vương, ngươi giao thủ cùng ta, cư nhiên còn dám phân tâm như vậy!"
Một tiếng rống to truyền từ trên hư không tới. Nhân Hoàng Bút xé rách phong tỏa, Chư Thần Quốc Độ hiển hiện ra, trực tiếp oanh kích tới lồng ngực Hoang Thần Vương.
Răng rắc kiện áo giáp đồng đen cổ xưa tại lồng ngực Hoang Thần Vương cư nhiên bị xé rách.
Sau đó hắn há miệng hộc ra một ngụm máu tươi, Phương Hàn loáng thoáng có thể nhìn ra trong cơ thể của hắn có một thế giới đang thành hình lúc này đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất bắt đầu bị phá vỡ.
"Hoang Thần chi độn, bát cực chi du!" Tại thời khắc này Hoang Thần Vương rốt cục đã biết sợ hãi, trong thế giới của hắn, còn có tám mươi đầu Hoang Thần đều bị hắn khống chết, lực lượng của Hoang Thần dung hợp cùng một chỗ cung cấp cho hắn sử dụng, chẳng khác gì là Vũ Hóa Môn tam thánh đem tất cả lực lượng của thái thượng trưởng lão hợp thành một thể. Hiện tại giết chết Hoang Thần Vương cũng không dễ hơn bao nhiêu so với việc tiêu diệt cả Vũ Hóa Môn.
Bất luận thế nào Hoang Thần Vương vẫn có đủ thực lực để chạy trốn.
"Đi!"
Thân thể Hoang Thần Vương khẽ động phun ra vô số máu tươi, đám máu tươi này hóa thành hình thể giống như đúc hắn, đánh về phía Phương Hàn, Nhân Hoàng Bút.
Nhân Hoàng Bút cùng Phương Hàn đều khẽ động, những bóng ảnh này đều bị phá vỡ, mà nhìn lại, không ngờ Hoang Thần Vương đã biến mất vô tung.
"Chạy cũng nhanh thật!" Hai mắt Phương Hàn đỏ ngầu, tự hồ như đánh giết đỏ cả mắt, thế nhưng vẫn chưa chém giết đủ, số mệnh lực cường đại xung quanh hắn rít gào, quay cuồng, liên miên không dứt, không thể trở lại trạng thái bình thường.
"Tốt, Phương Hàn!! Đây là lực lượng của vận mệnh sao? Đáng tiếc tuổi thọ của ngươi đã hao hụt rất nhiều. Hử? Đó là cái gì? Một khối tàn phiến!" Nhân Hoàng Bút một mặt tán thưởng sức bạo phát của Phương Hàn, một mặt sợ hãi than sự thần kỳ của số mệnh. Sau đó ánh mắt của hắn liền thấy được khối tàn phiến mà Phương Hàn thu.
"Đây là một khối tàn phiến của Tạo Hóa thần khí! Chính là một khối tàn phiến của Tạo Hóa thần khí. Tạo Hóa thần khí đấy, tại sao nó bị phá vỡ nhỉ? Cho dù tại Tiên giới, Tạo Hóa thần khí cũng áp đảo phía trên quần tiên, thiên quân cũng không thể tạo ra, không có đồ vật gì có thể hủy diệt Tạo Hóa thần khí, một kiện Tạo Hóa thần khí thậm chí còn lâu đời, sâu xa hơn cả một đại thế giới. Tiên nhân ở trước mặt Tạo Hóa thần khí cũng phải run rẩy a!"
Thân thể Nhân Hoàng Bút run rẩy, đột nhiên bàn tay khẽ động lấy khối tàn phiến này từ trong tay Phương Hàn, quan sát mội hồi, sau đó hắn lại thở dài, khi thì cuồng hỉ, khi thì bi ai, khi thì thất thần, khi thì lắc đầu, khi thì gật đầu.
Nhiều cảm xúc hiện ra trên mặt một kẻ đại năng như Nhân Hoàng Bút thật không bình thường chút nào.
Đột nhiên Nhân Hoàng Bút khẽ cắn môi, thân thể khẽ động trực tiếp nuốt khối tàn phiến này xuống. Trong thân thể lóe lên từng đợt tinh quang, tựa hồ như đang luyện hóa mảnh vỡ này.
Nhưng mà chỉ lập lòe lên một lát, khối mảnh vỡ này vẫn không nhúc nhích, thân thể Nhân Hoàng Bút khẽ động, trực tiếp trực tiếp vào trong Hoàng Tuyền Đồ của Phương Hàn.
"Phương Hàn, ngươi cùng Điện Mẫu Thiên Quân đều là người lĩnh ngộ vận mệnh. Các ngươi dùng vận mệnh mà mình lĩnh ngộ rót vào trong cơ thể ta, nếu như có thể luyện hóa khối tàn phiến này, vậy chúng ta sẽ có được chỗ tốt không cách nào tưởng tượng!"
Nhân Hoàng Bút tựa hồ như đang dùng toàn lực luyện hóa.
"Được! Nhưng mà hiện tại chúng ta hãy rời khỏi Thiên Vũ Chi Khố rồi hãy nói." Lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật vẫn còn, cho nên hắn oanh kích ra một quyền đánh lên tấm bình chướng của Thiên Vũ Chi Khố, bức bình chướng lập tức bị mở ra, thân thể của hắn bắn đi, trong nháy mắt chuẩn bị thoát ra khỏi Thiên Vũ Chi Khố, tiến ra bên ngoài, có thể nói là cao chạy xa bay.
Thế nhưng đúng lúc này ở trong không trung vô tận, một đạo tinh quang lóe lên, nháy mắt sau đó một tinh cầu khuếch đại, nhét đầy thiên địa, oanh kích về phía Phương Hàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.