Chương trước
Chương sau
"Quả nhiên là muốn làm bọ ngựa bắt ve, Hoàng tước phía sau. Nhưng mà vô luận Thần tộc các ngươi, Phật môn, hay Long tộc chúng ta cũng không phải là kẻ ăn chay. Tu vi của chúng ta đã tới cảnh giới bực này, đều lĩnh ngộ pháp tắc không gian, ai cũng không làm gì được kẻ còn lại. Lần này chúng ta đều có mục đích riêng mà đến. Tạm thời không nên tranh đấu."
A Hoàn Long Hoàng nhìn nhìn Bảo Căn Bồ Tát, sau đó mở miệng nói.
"A Hoàn Long Hoàng, lời này sai rồi, Phật môn chúng ta ăn chay, cũng không có ăn huyết thục chi thực." Bảo Căn Bồ Tát chắp tay trước ngực: "Chúng ta lấy thiện lương từ bi làm đầu."
"Đại hòa thượng, chúng ta là người sáng mắt không nên nói chuyện mập mờ, vừa rồi ngươi đã làm chuyện gì? Dùng động thiên luyện hóa một vị Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn, muốn cướp đoạt thần thông trong ba nghìn đại đạo của đối phương. Ta đã nhìn thấy hết, đây là kỳ ngộ khó có được a. Thế nào? Cũng nên phân cho ta một chén canh đi chứ!"
Nghiêu Ly Thần Tử giống như cười mà không phải cười, nói.
"Nghiêu Ly Thần Tử nói đùa rồi, Thái thượng trưởng lão Thái Hàn Thiên của Thái Nhất Môn chỉ là kẻ gian ngoan mất linh, Phật môn ta lấy từ bi để độ người, muốn cho hắn cải tà quy chánh, một lòng trùy cầu lương thiện mà thôi."
Sắc mặt Bảo Căn Bồ Tát không thay đổi, chắp tay trước ngực nói.
"Vậy sao? Phật môn há miệng một lần có thể nói chết thành sống, nói sống thành chết. Đại biện luận thuật của Phật môn cũng là một trong ba nghìn đại đạo, nghe đồn khi tu luyện loại đạo thuật này sẽ có tài hùng biện, có thể biện luận được với bất cứ kẻ nào, giảng kinh thuyết pháp, ba hoa tận trời, hôm nay ta mới thấy tận mắt a." Ánh mắt Nghiêu Ly Thần Tử lập lòe, tựa hồ như đang nghĩ xem làm thế nào mới có thể lấy được pháp môn tu luyện trong ba nghìn đại đạo từ trên người Bảo Căn Bồ Tát vậy.
"Đại đạo tại Phật môn ta, Phật môn ta tự nhiên không ngại hùng biện rồi.
(Đại biện luận thuật, vãi... ~.~)
Bảo Căn Bồ Tát nói, cà sa Bản Nguyện trên người mở ra, cư nhiên bắt đầu khuếch tán bành trướng bao phủ phạm vi cả trăm dặm. Tựa hồ như tùy thời có thể động thủ.
"Tốt lắm, ba phương thế lực chúng ta tới đây đều là vì tìm kiếm Nhân Hoàng Bút cùng Thiên Phi Ô Ma, hiện tại rất có thể Nhân Hoàng Bút cùng Thiên Phi Ô Ma ở trong quả trứng lớn lôi điện kia, nơi đó vô cùng nguy hiểm, không bằng ba phương thế lực liên thủ, thế nào?" A Hoàn Long Hoàng nói.
"A Hoàn Long Hoàng, ngươi đã không biết thì đừng có nói quàng, trong thần thoại viễn cổ có ghi lại Nhân Hoàng Bút cùng Thiên Phi Ô Ma đều không có năng lực khiến lôi đình thần phục, đây hiển nhiên không phải là Nhân Hoàng Bút rồi." Bảo Căn Bồ Tát nói: "Nhưng mà theo bần tăng suy đoán, trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này đang dưỡng dục một cái nguyên thai, giống như tinh thần chi hạch vậy, hoặc là thần linh Tiên Thiên tư nhiên. Sau khi thu tới tay, nhất định sẽ rất có lợi. Dung nhập vào trong lĩnh vực động thiên của mình, động thiên có thể từ giản đơn biến thành phức tạp, ẩn chứa lực lượng lôi đình, tạo đà để sau này tu luyện."
"Đúng vậy, nếu như là Nhân Hoàng Bút mà nói, chúng ta không có khả năng ở đây nói chuyện rồi. Mặc dù lực lượng của quả trứng khổng lồ này rất lớn, bất quá chúng ta không phải là không có năng lực hàng phục." Nghiêu Ly Thần Tử gật gật đầu, nói.
"Chúng ta sẽ pháp vỡ quả trứng lôi đình này, nhìn xem bên trong rốt cuộc là thứ gì? Nếu như là thần linh tự nhiên, vậy kẻ nào có bổn sự sẽ cướp được tới tay sau đó dung nhập vào động thiên của mình."
A Hoàn Long Hoàng nói.
"Tốt lắm, chúng ta cùng nhau xuất thủ phá vỡ quả trứng này! Xem rốt cuộc là vật gì ở bên trong!"
Trong lúc nói chuyện, ba đại cao thủ đột nhiên xuất thủ, đều phát ra một đạo tinh quang hung hăng chém về phía quả trứng lớn lôi điện.
"Phương Hàn, quả trứng lôi đình kia là vật gì vậy?"
Giờ khắc này trong động thiên của Bảo Căn Bồ Tát, bề ngoài Phương Hàn giả bộ khản giọng gầm thét, thê nhưng hắn lại âm thầm trao đổi thần niệm với Diêm ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ.
Hắn vận dụng thần thông Tiểu Túc Mệnh Thuật để dò xét tình huống bên ngoài mà thần không biết quỷ không hay. Hắn cũng đã nhìn thấy quả trứng lớn lôi điện,còn có ba đại cao thủ A Hoàn Long Hoàng, Nghiêu Ly Thần Tử, Bảo Căn Bồ Tát.
"ta cũng không biết là thứ gì, có lẽ là vật gì được sinh ra trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, hoặc là thần linh Tiên Thiên tự nhiên giống như Thủy Thần, Hỏa thần, Lôi thần gì đó, rất có tác dụng trong việc cô đọng lĩnh vực." Phương Hàn cũng biết cho dù lĩnh ngộ pháp tắc không gian, muốn tu lĩnh vực của mình thành động thiên, lại càng khiến động thiên được vững chắc, phải cần rất nhiều thời gian, ngàn vạn năm khổ tu.
Kẻ vừa mới bước vào Động Thiên cảnh không thể so sánh với những nhân vật đã đột phá rất lâu rồi, cơ hồ động thiên va chạm với nhau động thiên mới sẽ lập tức bị vỡ tan.
Nếu như trong động thiên của mình được dung nhập với thần linh Tiên Thiên tự nhiên, uy lực sẽ tăng lên rất nhiều.
"Chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, cuối cùng ta cảm giác quả trứng lớn kia có điểm kỳ quái, hơn nữa khi bóng đen dò xét khí tức Nhân Hoàng Bút, khẳng định Nhân Hoàng Bút ở chỗ sâu trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này. Hiện tại trong Hoàng Tuyền Đồ còn có bao nhiêu Thuần Dương đan?" Phương Hàn hỏi.
"Gần đây tiêu tốn rất nhiều Thuần Dương đan, trong Bát Bộ Phù Đồ còn mười tỷ, hiện tại ở trong Hoàng Tuyền Đồ chỉ còn lại tám mươi tỷ."
"Chỉ còn tám mươi tỷ thôi, nên tiết kiệm một chút. Chỉ thúc dục Luân Hồi Chi Bàn được tám lần nữa, ài." Phương Hàn thở dài.
Tuy hắn ở Vô Cực Tinh Cung cướp đoạt được hơn trăm tỷ đan dược, thế nhưng tiêu hao quá lớn, nghịch chuyển thời gian trong Hoàng Tuyền Đồ đã dùng hết hơn sáu tỷ, có hơn sáu mươi năm ở trong đó tu luyện cũng hao tổn không ít, đối kháng với Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo lại dùng hết mười tỷ. Lúc ra ngoài, vì phòng ngừa Hoa Thiên Đô gây phiền toái đã lưu lại trong Bát Bộ Phù Đồ mười tỷ. Bây giờ chỉ còn lại tám mươi tỷ.
Nếu như Thuần Dương đan mà hết, Phương Hàn cũng không thể thúc dục Luân Hồi Chi Bàn nữa, nếu đụng phải cao thủ Động Thiên cảnh, chỉ có thể chạy trốn, thậm chí còn không đủ lực lượng để chạy trốn.
Chớ nói chi là chống lại.
Một mặt suy ngẫm, Phương Hàn một mặt vận dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật quan sát động tĩnh bên ngoài.
Lúc này Bảo Căn Bồ Tát, Nghiêu Ly Thần Tử, A Hoàn Long Hoàng ba đại cao thủ đã bắt đầu tiến đánh quả trứng lớn. Quả trứng lớn lôi đình bảo phủ trong vòng ngàn dặm, dưới công kích của ba đại cao thủ, quả trứng lớn này lập tức chấn động, lưới điện dày đặc chung quanh cũng bắt đầu sụp đổ.
Một số Tinh Linh Lôi Đình đi tuần trong lôi điện đều xông lên trùng sát, phát ra hàng tỉ lôi đình, nhưng cũng không cách nào làm gì được ba người.
"Điện Mẫu Thiên Quân đang tiềm tu, các ngươi cư nhiên dám tới phá rối, thật sự đáng chết vạn lần! Đáng chết vạn lần!" Một pho tượng Lôi Thần do Lôi Đình ngưng tụ thành, cao khoảng năm trăm trượng, tay cầm lôi chùy, toàn thân mặc áo giáp cổ xưa, đánh tới phía ba người, quả thật giống như khai thiên tích địa.
"Thứ đồ chơi nhỏ này cũng dám ngăn cản bản Thần Tử."
Thân thể Nghiêu Ly Thần Tử cũng không nhúc nhích, hai tay hợp thành trảo, một cỗ thần chi lực liền phóng ra, lập tức bao trùm lấy pho tượng Lôi Thần này, muốn triệt để bóp chết nó.
Đúng lúc này đột nhiên trong quả trứng lớn phát ra một cỗ lực lượng cường hoành kèm theo thanh âm ngâm xướng truyền tới: "Số mệnh của Chư Thiên, đều quy về chính đạo, vận mệnh chi luân, chuyển động trong không gian, hết thảy lực lượng đều phải tan rã."
Oanh long!
Cỗ lực lượng này dũng mãnh tiến ra, lập tức đánh tan thần chi lực của Nghiêu Ly Thần Tử.
Toàn thân Phương Hàn chấn động.
"Đúng là Thanh Tuyết sư tỷ rồi, trong quả trứng lớn lôi đình kia chính là Thanh Tuyết sư tỷ. Hiện tại nàng đang tiềm tu, khó trách không gặp được nàng ở Vô Cực Tinh Cung, quả thực chỉ có ở trong này nàng mới có thể khôi phục lại lực lượng, tốc độ tu luyện nhanh gấp trăm ngàn lần. Không thể đợi được nữa, hiện tại Thanh Tuyết sư tỷ mới tu thành Bất Tử Chi Thân, hơn nữa lực lượng còn xa mới bằng ta, bddp cũng đã bị phế đi, xa xa không phải là đối thủ của đám người này. Vạn nhất quả trứng lớn kia bị phá vỡ, như vậy thật là nguy hiểm."
Phương Hàn nghe thấy thanh âm này, tâm thần lập tức kích động, cư nhiên là Phương Thanh Tuyết đang ở trong quả trứng lớn lôi đình kia.
Hiện tại đang là thời điểm cực kỳ nguy hiểm.
Tu vi của Phương Thanh Tuyết mặc dù là Bất Tử Chi Thân, thế nhưng không cách nào thắng được cao thủ Động Thiên cảnh, cho dù hiện tịa Phương Hàn không có tám mươi tỷ đan dược cũng không thể thúc dục được Luân Hồi Chi Bàn. Động Thiên cảnh mạnh hơn rất nhiều so với Bất Tử Chi Thân, một cái là lực lượng, một cái là pháp tắc. Quả thực là khác nhau như trời với đất.
Phương Hàn lập tức không do dự nữa, chuẩn bị sử dụng Luân Hồi Chi Bàn tạc phá động thiên của Bảo Căn Bồ Tát.
Thế nhưng khi hắn vừa muốn động thủ thiêu đốt mười tỷ viên Thuần Dương đan, đột nhiên trong lòng khẽ động, tâm tình bình lặng lại, hắn liền đem chiếc hồ lô Hóa Long trong đó có trấn áp độc khí của Đại Kịch Độc Thuật ra ngoài.
"Từ Ân Bồ Tát, Đại hộ thân thuật của người này thật sự là thần kỳ, chúng ta dùng hỏa luyện lâu như vậy, tựa hồ cũng không thấy suy suyễn gì."
"Từ Huyền Bồ Tát, Đại hộ thân thuật chính là một trong ba nghìn đại đạo, bài danh cực kỳ gần, còn lợi hại hơn rất nhiều so với Kim Cương Tọa Thiện Đại Pháp của Phật môn chúng ta. Nếu như có thể cướp được, chỉ sợ có thể xếp hàng thứ nhất trong giới Nhị Địa Bồ Tát, Bất Tử Chi Thân."
"Đúng vậy, đúng vậy, Từ Tử Bồ Tát ta cũng đã động tâm rồi. Lần này chúng ta đi theo Bảo Căn Bồ Tát, thật sự là tìm được phúc duyên a."
"Từ Huệ Bồ Tát, ngươi thấy thế nào?"
"Không nên nhiều lời, tập trung toàn lực luyện hóa đi, đáng tiếc chính là Bảo Căn Bồ Tát còn chưa tìm hiểu được pháp tắc thời gian, nếu như có thể tìm hiểu được pháp tắc thời gian có thể ngăn cản được người này hấp thu nguyên khí Tiên giới, chúng ta cũng dễ dàng luyện hóa hắn."
Trong động thiên của Bảo Căn Bồ Tát, bảy vị Bồ Tát đều là Bất Tử Chi Thân Nhị Địa Bồ Tát, chính là tinh anh của Phật môn, hiện tại cùng nhau luyện hóa Phương Hàn, bảy vị tinh anh Phật môn này theo thứ tự là Từ Ân, Từ Tể, Từ Huyền, Từ Huệ, Từ Cư, Từ Cương, Từ Lý.
Bảy đại Bồ Tát, mỗi người đều có tu vi cao thâm, là lão tăng vạn năm. Cũng có địa vị rất cao trong Phật môn, hiện tại liên hợp cùng nhau thi triển ra thủ đoạn để luyện hóa Phương Hàn. Đám người này đều thèm thuồng loại thần thông trong ba nghìn đại đạo trên người Phương Hàn.
Đúng lúc này Phương Hàn đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, một cái hồ lô bay ra.
Trên mặt hồ lô có dán một tờ linh phù, trên mặt linh phù có lục tự chân ngôn, tựa hồ như đang trấn áp thứ gì đó, rất lợi hại.
"Đó là?"
"Đó là linh phù gì vậy? Tựa hồ như là phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật trong truyền thuyết từ thời viễn cổ của Phật môn chúng ta.
"Đánh tan hồ lô kia, cướp lấy linh phù!"
Bảy đại Bồ Tát thoáng cái phản ứng lại, cực kỳ nhanh, đều điên cuồng hét lên, tung ra một chưởng hung hắn chụp lấy tấm linh phù trong hồ lô.
Đúng lúc này hồ lô Hóa Long đột nhiên nổ mạnh, linh phù bay trở về, trong nháy mắt xèo xèo xèo, vô số kịch độc từ trong đó bay ra.
Kịch độc chi khí một khi xuất hiện, liền tràn ngập bốn phía, động thiên của Bảo Căn Bồ Tát bắt đầu bị ăn mòn.
Mà pháp lực của bảy đại Bồ Tát Bất Tử Chi Thân cũng bị dính độc, kim quang toàn thân đều nhạt dần, bốc ra mùi tanh hôi nồng nặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.