Chương trước
Chương sau
"Thái thượng trưởng lão!"
"Đặng Ngạo sư thúc!"
Mọi người đều khiếp sợ, bởi vì người tới từ trong thông đạo không gian chính là một vị Thái thượng trưởng lão tiềm tu ở chỗ sâu trong thời không của Vũ Hoá thiên cung!
Thiên Hình trưởng lão lại càng rõ về người này, người này có tên là Đặng Ngạo, ba ngàn năm trước đã bế quan, còn là sư thúc của hắn, đã từng có một ngoại hiệu, gọi là Đồ Ma Đại Tiên, tại thời điểm Thiên Ma xâm lấn Huyền Hoàng đại thế giới, không biết hắn đã chém giết bao nhiêu ma đầu, hơn nữa trong Ma đạo thất mạch không biết có bao nhiêu ma đầu lợi hại chết trong tay Đồ Ma Đại Tiên Đặng Ngạo này.
Trước kia uy danh của hắn rất hiển hách trong Vũ Hóa Môn, đã sớm tu thành Bất Tử Chi Thân cuối cùng lĩnh ngộ pháp tắc không gian trở thành Thái thượng trưởng lão! Trở thành thần thoại của Vũ Hóa Môn.
Nhân vật lợi hại như vậy, bình thường căn bản sẽ không xuất hiện, chỉ tại thời điểm Vũ Hóa Môn sinh tử tồn vong mới xuất thủ, chân truyền đệ tử có chết sạch cũng không liên quan tới hắn, chỉ cần Vũ Hoá thiên cung không bị ảnh hưởng là được.
Tại thế tục bọn họ chẳng khác nào là hoàng giả cao cao tại thượng, mà chân truyền đệ tử lại giống như thân hào nông thôn tranh đấu, hoàng đế há lại quản chuyện tình nông dân tranh đấu với nhau?
"Thái thượng trưởng lão, tại sao ngài lại tới đây vậy?"
Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng ba người đều cung kính cúi đầu.
"Nếu ta còn chưa ra, các người chắc đã sống mái với nhau rồi! Các ngươi nguyên một đám đều có thân phận hiển hách, người cầm quyền lớn trong Vũ Hóa Môn ta, nhưng cứ như vậy náo động, như vậy còn ra thể thống gì?" Thái thượng trưởng lão Đồ Ma Đại Tiên phất tay áo, không gian chi lực trong đại điện chấn động, khiến người ta có cảm giác bị áp bách cũng không dám thở mạnh.
Cao thủ đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian còn cường đại gấp trăm lần so với Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng, nhất là loại nhân vật như Đằng Ngạo! Thấm nhuần pháp tắc không gian trong mấy ngàn năm, thậm chí vạn năm. Không thể đem nhân vật gà mờ như Lữ Động Tiên của Thuần Dương điện ra so sánh được.
"Sư thúc, là như thế này,bản thân điệt là Thiên Hình trưởng lão, chưởng quản hình pháp của môn phái, hiện tại Hoa Thiên Đô biến môn phái thành một đống hỗn loạn, còn khiến chân truyền đệ tử chém giết lẫn nhau, cho nên tự nhiên điệt muốn quản rồi.
Thiên Hình trưởng lão nói.
"Là như thế này..., Thái thượng trưởng lão!" Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng ba người vội vàng nói.
"Được rồi, ta đã rõ rồi, hội nghị Thái thượng trưởng lão chúng ta đã triệu kiến Hoa Thiên Đô, thời điểm bổ nhiệm hắn làm phó chưởng môn đã nói, mâu thuẫn giữa hắn cùng Phương Hàn, à mà cái tên chân truyền đệ tử kia tên là Phương Hàn hử? Là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế Ma Đạo? Chiếm được pháp khí Ma đạo hung thần ác sát Hoàng Tuyền Đồ, không có việc xấu gì không làm?"
Đồ Ma Đại Tiên Đặng Ngạo phất phất tay, lạnh nhạt nói.
"Không xong rồi, sao ta lại quên thê tử của Đặng Ngạo sư thúc tại năm ngàn năm trước bị yêu nhân Ma đạo giết chết, bình sinh người thống hận nhất là yêu ma, chỉ cần là người trong ma đạo rơi vào tay người, kết cục chỉ có một chữ, chết!" Thiên Hình trưởng lão đột nhiên nhớ lại chuyện cũ, kinh hãi, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
"Thái thượng trưởng lão anh minh! Thoáng cái nghe ra nghĩ khí thập phần khinh thường của Đặng Ngạo. Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng ba người đều âm thầm mừng rỡ.
"Biết Phong Bạch Vũ vẫn còn khoan dung đối với tên Phương Hàn kia, nhưng mà cũng không thể khoan dung mãi như thế, cư nhiên dám giết chết Như Ý Tử! Như ý Tử là một đệ tử đắc ý của sư huynh ta, hiện tại sư huynh đang ở chỗ sâu trong thời không thôi toán thiên cơ, không có thời gian để ý tới. Ta nghe Hoa Thiên Đô nói, cho nên trái lại muốn đi ra nhìn xem, kẻ trong ma đạo này tại sao có thể trà trộn vào Vũ Hóa Môn. Vũ Hóa Môn ta đường đường chính chính, là nhân tài kiệt xuất trong Tiên đạo, khi nào lại để đám Ma đạo vào làm đệ tử? Phong Bạch Vũ tu vi quả thật kinh người, thế nhưng lại không biết cách quản môn phái."
Đặng Ngạo hừ lạnh một tiếng nói tiếp: "Thôi không phải nói nữa, Hoa Thiên Đô làm vậy là đúng, nên liên hoành hợp tung, có quan hệt tốt với Thái Nhất Môn, cũng nhờ vào thế lực của Thái Nhất Môn thu hết tán tu đưa tới Vũ Hóa Môn ta, đây là một đại hảo sự. Dù sao việc cung ứng pháp bảo, đan dược cũng đều do Hoa Thiên Đô một mình gánh chịu, cũng không tăng gánh nặng cho Vũ Hóa Môn ta. Chuyện tốt này cớ sao không làm?"
"Quả thật là như vậy, Vũ Hóa Môn ta sỡ dĩ không có chiêu nạp lượng lớn tán tu là vì lượng cung ứng nuôi dưỡng bọn họ quá lớn. Hiện tại Hoa Thiên Đô chiêu nạp đệ tử đều là tự mình cung ứng đan dược, pháp bảo, cũng chưa từng nhờ Vũ Hóa Môn ta một chút gì, đây mà là đảo loạn môn phái sao? Đây là hành động không phải lợi mình, lợi người, mà là làm lợi cho môn phái ta, Thiên Hình trưởng lão, ngươi nói Hoa Thiên Đô đảo loạn môn phái, vậy đảo loạn ở chỗ nào?"
Dịch Kiếm Thu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Hoa Thiên Đô xuất thân đường đường chính chính, không biết cao minh hơn Phương Hàn gấp bao nhiêu lần! Há có thể như Phương Hàn là dư nghiệt của Ma đạo, rắp tăm ở bên cạnh cắn trộm."
"Được rồi, các ngươi cũng không nên tranh luận nữa, nếu đám đệ tử đã làm náo vậy cứ để cho bọn chúng náo động đi, Vũ Hóa Môn ta được dịp thanh lý môn hộ cũng tốt. Được chứ Thiên Hình? Đợi khi Phương Hàn trở về, ta còn muốn thẩm vấn qua hắn, xem hắn đã nhập ma sâu tới mức nào rồi. Nếu quả thật ma tính của hắn quá nặng ta sẽ thay thế Phong Bạch Vũ trừ ma." Đằng Ngạo cười cười nói.
"Sư thúc, ngài mặc dù là Thái thượng trưởng lão, thế nhưng cũng không thể can thiệp vào sự vụ của môn phái, đây là môn quy! Phương Hàn chính là nhân vật trọng yếu mà chưởng môn đã bố trí, không thể thay đổi." Thiên Hình trưởng lão vội vàng nói, hắn biết với tu vi của Đằng Ngạo có thể dễ dàng giết chết cao thủ Bất Tử Chi Thân, tham ngộ pháp tắc không gian rất thâm hậu, nếu như Phương Hàn trở về, tuyệt đối không may mắn thoát khỏi bất trắc.
Chuyện cho tới bây giờ hắn cũng chỉ có thể đem Phong Bạch Vũ ra doạ Đằng Ngạo mà thôi.
Tuy bối phận của Phong Bạch Vũ còn kém hơn Đằng Ngạo, thế nhưng tu vi lại trọn vẹn cao hơn hai cảnh giới, bất kể là Tiên Đạo, Ma đạo đều lấy tu vi cao thấp vi tôn.
"Hừ! Ta lấy thân phận là Thái thượng trưởng lão thanh lý một tên chân truyền đệ tử cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Cái gì mà môn quy quy định, Thái thượng trưởng lão còn không thể xử trí một tên chân truyền đệ tử sao?"
Đằng Ngạo nói: "Sao vậy? Phương Hàn cũng không phải phó chưởng môn mà."
"Thái thượng trưởng lão anh minh thần võ, quả thực yêu nhân Ma đạo không nên tồn tại trong thế giới này." Ba đại phó chưởng môn đều vội vã nói.
Chung quanh Luân Hồi Phong lúc này đột nhiên tụ tập rất nhiều hào quang, khoảng chừng hơn mười đệ tử kim đan, còn có ba cường giả thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng, một Nghịch Thiên Cải Mệnh đã bao vây lấy Luân Hồi Phong.
"Người ở bên trong Luân Hồi Phong nghe đây, mau giao Cửu cung đại kim tháp của Thiên Đô Phong ra đây,nếu như không, chúng ta sẽ phá vỡ Diễn Nguyệt kiếm trận, đại trận Cự Linh tiến vào đòi pháp bảo Thiên Đô Phong."
Một nhóm người này do Lưu Lạc sư huynh thần thông thập trọng dẫn dầu, thoáng cái bay tới Luân Hồi Phong, rồi đột nhiên hét lớn.
Thanh âm truyền vào trong đại trận.
Đột nhiên lúc này một thanh âm từ trong đại trận truyền ra: "Chư vị, Cửu cung đại kim tháp của Thiên Đô Phong tại thời điểm Phương Hàn sư huynh giao thủ với Như Ý Tử đã là chiến lợi phẩm rồi, các ngươi vì cơ sgif mà đòi lại."
Hử? Ma nữa kia, tu vi của ngươi tựa hồ như tăng lên rất nhiều đấy nhỉ? Lưu Lạc nghe thấy thanh âm này, hắn nhướng mày thận trọng quan sát, nếu không phải là kẹ thận trọng đã không được Hoa Thiên Đô thu dưới trướng.
"Sư huynh, nói nhiều với bọn chúng làm gì! Đánh lên ngọn núi này đi!" Một tên đệ tử thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng hét dài, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng thoát ra, mãnh liệt bắt tới, liên tiếp lôi hoả hung hăng oanh tạc về phía Diễn Nguyệt kiếm trận.
"Toàn bộ đều xuất thủ, tạc phá đại trận!" Lập tức tất cả đệ tử vây công đều hưng phấn đem lôi hoả, các loại pháp bảo của mình trút xuống, hung hăng tạc phá tới đại trận quanh Luân Hồi Phong. Trong khoảng thời gian ngắn đại trận Cự Linh, Diễn Nguyệt kiếm trận của Luân Hồi Phong đều bị phá khai thành một lỗ hổng.
"Đã phá khai!"
"Tốt,chúng ta xông vào vơ vét hết thảy! Cướp đoạt mọi thứ của Phương Hàn, nghe đồn hắn đã cướp đoạt được rất nhiều bảo bối tốt, lần này chúng ta sẽ vơ vét sạch sành sanh."
"Già Lam nghe đồn là nữ đệ tử kim đan có uy tín lâu năm, đã từng nổi danh cùng minh chủ Thiên Đô Minh, lần này ta muốn đùa giỡn nàng một chút, mùi vị này thật sự là sảng khoái!" Lại có một tên cao thủ thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng dẫn dầu vọt vào, tên cao thủ này có một bộ pháp bảo, là bốn mươi chín khối trường hiến, gọi là Tỳ Hưu phiên! Cái cán dài cũng là tuyệt phẩm bảo khí. Phối hợp lại uy lực cũng tiếp cận hạ phẩm đạokhí.
Thế nhưng khi đám cao thủ vừa trùng sát vào. Oanh long! Trong đại trận tựa như hiện ra một lá chiến kỳ cự đại! Trên mặt lá cờ này toàn bộ đều là màu máu cùng thiết,là Thiết huyết chiến kỳ!
Thiết huyết chiến kỳ này hơi phất lên liền trùng sát một tên cao thủ tiến vào, trực tiếp trấn hắn thành bột phấn.
Long Huyên bay ra vũ động cây Thiết Huyết Chiến Kỳ, hơi chút phất lên thiên địa đều hoá thành thiết huyết vân phiêu phù.
"A! Đây là! Đây là thượng phẩm đạo khí! Hơn nữa còn dùng Thuần Dương chi lực thúc dục, mau mau lùi lại phía sau! Nhanh chóng lui về phía sau!" Ánh mắt Lưu lạc rất chuẩn, thoáng cái đã nhận ra.
"Lúc này muốn lùi lại cũng đã muộn!"
Lại là một tiếng nổ rung trời, trên Luân Hồi Phong xuất hiện một cái long sàng cự đại, Tinh Vân bảo bảo đứng vững trên long sàng, hai tay hợp lại, đại lượng Thuần Dương khí bị Tinh đế long sàng thôn phệ, trên mặt bay ra vô tận ngôi sao chói lọi, quang hoa bên trong những ngôi sao này chiếu xạ ra, khiến đám cao thủ Kim đan cảnh bị chiếu xạ thân thể lập tức bị hoà tan, chỉ còn lại một viên Kim Đan.
"Đà La Kinh Tràng!" cùng lúc đó Già Lam cũng bay ra, trên đầu xuất hiện một cây cột đá khắc hình Phật, không ngừng xoay tròn, hút toàn bộ những viên Kim Đan kia lại.
"Quyền trượng Đế Thích!" cuối cùng Phương Tiểu Lâm bay ra, tay cầm một cây quyền trượng biến ảo ra vạn chiến ảnh trận bao phủ Lưu Lạc, dưới sức ép của cây quyền trượng này thân thể Lưu Lạc thoáng cái đã bị phá vỡ!
Trong nháy mắt trung trùng điệp điệp pháp bảo diệt sát tới rất nhiều đám đệ tử vây công Luân Hồi Phong.
Hơn mười đệ tử Kim Đan cơ hồ toàn bộ đều tử vong! Kim Đan cũng bị thượng phẩm đạo khí thu.
Duy chỉ có Lưu Lạc cùng ba bốn cao thủ Thiên Địa Pháp Tướng là cố gắng chèo chống, nhục thể của bọn chúng cũng bị nghiền nát.
"Đó là cái gì!"
Động tĩnh khổng lồ như vậy đã sớm làm cho Vũ Hoá thiên cung rung chuyển, liên tiếp bốn kiện thượng phẩm đạo khí xuất hiện đủ có thể doạ cho người sống chết khiếp. Chưởng giáo chí tôn của môn phái bình thường mới có một kiện thượng phẩm đạo khí, nhưng bây giờ lại xuất hiện bốn kiện.
Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng ba phó chưởng môn nhìn bốn thượng phẩm đạo khí đang không ngừng xoay tròn trên Luân Hồi Phong, cả bọn trợn mắt há hốc mồm, sau một khắc đã phục hồi lại tinh thần, thét dài một tiếng cuối cùng bay tới Luân Hồi Phong.
"Đây là?" Thân thể Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo khẽ động, sau một khắc đã hiện lên trên bầu trời Luân Hồi Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.