Chương trước
Chương sau
Cảm thụ được bàn tay mềm mại của Phương Thanh Tuyết đang vuốt ve hai má mình, ở sâu trong nội tâm Phương Hàn cảm nhận được từng đợt ôn nhu, nhưng mà dù sao thần trí của hắn cũng rất cứng cỏi, lập tức tỉnh táo lại, hơi chút cúi người, nói: "Chúc mừng sư tỷ thức tỉnh trí nhớ của viễn cổ Điện Mẫu, thuận lợi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh hơn nữa còn tu thành Bất Tử Chi Thân, từ nay về sau trong thiên địa sư tỷ có thể mặc sức tung hoành rồi."
Sau khi Phương Thanh Tuyết tu thành Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân, Phương Hàn có thể cảm nhận được lực lượng thâm sâu giống như biển rộng từ tay nàng truyền tới, bản thân mình không tài nào triệt để nắm được.
Bất Tử Chi Thân có thể nói là khởi nguồn của bất diệt, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương kết hợp cùng thân thể, thân thể có chứa khí tức của bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, mà bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương có huyết khí dương cương của thân thể. Hai lọai hợp nhất, thiên biến vạn hóa, cho dù có bị người giết chết, chỉ cần một tia nguyên khí trốn thoát cũng có thể khôi phục nguyên thần.
Đây là bất tử.
Bất Tử Chi Thân.
Hơn nữa so sánh về lực lượng, đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh không thể so sánh được với Bất Tử Chi Thân.
Bảy tám cường giả Vạn Thọ Cảnh chỉ sợ cũng không phải đối thủ của một cường giả Bất Tử Chi Thân, bởi vì người có tu vi Vạn Thọ Cảnh nhục thể vẫn bị thương tổn như thường, nhưng mà Bất Tử Chi Thân lại không cần để ý hết thảy, tùy ý tổ hợp, tản ra, khắp nơi đều là bản thể, khắp nơi đều là lực lượng của hắn.
Ngưng tụ thì thành hình, tản ra thì thành khí.
Một khi Phương Thanh Tuyết tu thành Bất Tử Chi Thân, Phương Hàn liền biết, chỉ sợ từ nay về sau trong thiên địa cũng không có lực lượng gì có thể ước chế được vị sư tỷ này.
Dù sao sự khủng bố của Phương Thanh Tuyết không phải là Bất Tử Chi Thân, mà là Tiểu Túc Mệnh Thuật của nàng. Hiện tại một khi nàng tu thành Bất Tử Chi Thân, thọ nguyên cực dài. Chỉ sợ có mấy vạn năm, nếu thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật diệt sát địch nhân cũng chỉ đơn giản giống như ăn cơm uống nước mà thôi.
Cảnh giới Bất Tử Chi Thân thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật lại không giống với Phương Hàn là thần thông thập trọng thi triển, uy lực quả thật khác nhau một trời một vực.
Bất kì thần thông nào, một khi vào trong tay Trường Sinh Bí Cảnh, uy lực đều cường đại hơn vô số lần khi ở trong tay Thần Thông Bí Cảnh. Đừng xem hiện tại thần thông của Phương Hàn cường đại, thật ra uy lực cũng bình thường, nếu như hắn tu thành Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, tất cả các loại thần thông sẽ phát sinh biến hóa, lợi hại tới tình trạng không cách nào tưởng tượng.
Chớ nói chi là tu thành Bất Tử Chi Thân.
"Phương Hàn, tuổi thọ của ngươi chỉ còn hơn năm nghìn năm? Nguyên bản ngươi có chín ngàn năm tuổi thọ, chỉ vì ta mà ngươi đã mất đi hơn bốn ngàn năm tuổi thọ?"
Phương Thanh Tuyết vuốt ve gò má Phương Hàn, cảm nhận được khí tức mệt mỏi trên người hắn, một giọt nước mắt trong suốt từ gò má nàng chảy xuống.
"Đừng lo, cho dù chỉ còn lại trăm năm tuổi thọ cũng đủ để ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh." Phương Hàn cười nói: "Sư tỷ vì cứu ta mà bị Đại Luân Hồi thuật đánh trúng, suýt chút nữa bỏ mạng, ta tổn thất hơn bốn nghìn năm tuổi thọ thì có tính là gì?"
Phương Thanh Tuyết lắc đầu nói: "Lần này nếu không phải ngươi đem Long Mộc tinh hạch, Thất Mệnh Huyền Môn Đan, Trường Sinh Quả, còn có lực lượng của Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan dung nhập vào thân thể ta., khiến cuối cùng trí nhớ truyền thừa của Điện Mẫu được thức tỉnh, ta cũng không thể tu luyện tới trình độ này, nguyên bản ngươi dựa vào những thứ này để đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, sau đó tu thành Bất Tử Chi Thân, nếu vậy còn cường đại hơn ta bây giờ rất nhiều."
"Ta sớm muộn gì cũng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, sư tỷ đừng nói nữa. Hiện tại chúng ta tới đại lục Hỗn Loạn, ta muốn hàng phục một tên vạn cổ cự đầu gọi là Vô Tương lão tổ, hiện tại ta đã có năm vị vạn cổ cự đầu liên hợp cùng nhau, đủ có thể trấn áp hết thảy tà ma trong Chư Thiên. Hiện tại sư tỷ đã tu thành Bất Tử Chi Thân, thật vừa vặn có thể trợ giúp ta độ hóa vài tên cự đầu. Nếu như có đủ tám vị, Bát Bộ Phù Đồ của ta hoàn toàn có thể luyện chế thành đạo khí rồi."
Phương Hàn nắm chặt song quyền, trong lòng tính toán kế hoạch rất kỹ.
Phương Thanh Tuyết tu thành Bất Tử Chi Thân, đó là một đại trợ lực! đủ có thể tung hoành, kiếm được tài phú rất lớn trên đại lục Hỗn Loạn. Cho dù bị người người oán trách lien hợp, Phương Hàn cũng không sợ, cùng lắm thì thi triển Nại Hà Chi Kiều một lần nữa trở lại Huyền Hoàng đại thế giới.
Hiện tại hắn có rất nhiều Thuần Dương đan, sau khi hàng phục Vô Tương lão tổ, chiếm được tám trăm vạn viên, bản thân có hơn chín trăm vạn viên. Đương nhiên hồ lô Hóa Long ở trong thân thể hắn còn có chứa ba trăm ngàn viên, nhưng thứ này giữ lại tất có trọng dụng.
"Hơn một nghìn vạn viên Thuần Dương đan, còn chưa đủ để độn trở lại Huyền Hoàng đại thế giới, nhất định phải thu đủ ba trăm ngàn viên Thuần Dương đan nữa, trực tiếp thiêu đốt mới có thể quay lại, bất quá ta tiếp tục độ hóa ba vị vạn cổ cự đầu nữa hẳn là đủ. Hiện tại Thanh Tuyết sư tỷ, cộng thêm ta, thêm cả Phong Dao Quang, độ hóa vạn cổ cự đầu dễ như ăn cơm uống nước vậy..."
Trên bầu trời lóe lên một đoàn ô quang vặn vẹo, hoàn toàn dung nhập vào mây đen, ở trong mắt cao thủ thì đây chỉ là một đoàn mây đen bình thường. Nhưng mà đoàn mây đen này tự dưng xuất hiện trên thiên khong, lập lòe một cái đã di chuyển được hơn ngàn dặm.
Toàn thân Phong Dao Quang lẫn trong đám mây đen này, không hề lãng phí một tia pháp lực, thế nhưng nàng lại không nhìn thấy bóng dáng của Phương Hàn đâu.
"Phương Hàn này rốt cuộc đang làm gì vậy? Âm thầm ẩn núp tại Hoàng Tuyền Đồ. Phi hành chậm như vậy, không sợ trễ nải thời gian sao? Chẳng lẽ hắn đang âm thầm chuẩn bị pháp thuật gì đó?"
Phong Dao Quang thầm nói.
Đúng vào lúc này, một cỗ khí tức cường hoành vô hạn bắn ra từ trong chỗ sâu nhất của đoàn ô quang.
"Đây là cái gì? Vạn cổ cự đầu sao? Không. Khí tức thật cường đại, không phải vạn cổ cự đầu bình thường, đây là cường giả Bất Tử Chi Thân, làm sao lại xuất hiện một vị Bất Tử Chi Thân vậy!" Phong Dao Quang cảm giác được được cỗ khí tức này, trong lòng rất kinh hãi, hai mắt lập lòe tinh quang, nhìn thấu mây đem, lập tức thấy được thân ảnh của một nữ tử.
"Ân?" Phương Thanh Tuyết cũng đồng thời thấy được Phong Dao Quang, nàng một bước đi ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ: "Ta tưởng là ai, hóa ra là Phong Dao Quang, ngươi ly khai Vũ Hóa Môn đã được mười năm rồi nhỉ, thì ra là tới đại lục Hỗn Loạn này!"
"Phương Thanh Tuyết, là ngươi? Làm sao ngươi tiến triển nhanh chóng vậy, năm đó ngươi mới vừa bước vào Thần Thông Bí Cảnh, hiện tại cư nhiên đã tu thành Bất Tử Chi Thân! Tốc độ quá nhanh đi, cho dù có ở chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung tu luyện, một ngày bằng một tháng ở ngoài cũng không thể nhanh như vậy."
Phương Thanh Tuyết đã sớm tiến nhập vào Vũ Hóa Môn, cho nên Phong Dao Quang tất nhiên có thể nhận ra nàng.
"Ta là Điện Mẫu chuyển thế, tốc độ tu luyện như vậy cũng phải nghi ngờ sao?" Phương Thanh Tuyết khẽ mỉm cười, nhìn vị nữ nhi của chưởng môn Phong Bạch Vũ này.
"Thật sự là tốt, ngươi tu thành Bất Tử Chi Thân, từ nay về sau có thể bỏ đi trói buộc, tự lập môn phái rồi. Vũ Hóa Môn không phải nơi dừng chân lâu dài. Ngươi cũng nên biết Phong Bạch Vũ chỉ lợi dụng ngươi mà thôi." Phong Dao Quang nhìn chằm chằm Phương Thanh Tuyết.
"Ngươi vẫn còn thành kiến rất sâu với phụ thân ngươi thì phải." Phương Thanh Tuyết lắc đầu nói: "Chưởng giáo hắn có nhiệm vụ nặng nề trên người, nhất định phải dẫn đầu Vũ Hóa Môn vượt qua một hồi số kiếp tồn vong sinh tử, sau đó mới có thể co lại đối phó với Vô Cực Tinh Cung."
"Hừ! Kiếp số sinh tử tồn vong gì?" Phong Dao Quang cười lạnh nói.
"Đại kiếp nạn Thần tộc!" Phương Hàn ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ nói vọng ra: "Tám mươi tỷ chiến sĩ của Thần tộc, tại Thần giới xâm lấn tới, hiện tại trong Hoàng Huyền đại thế giới đã có người của Thần tộc. Nhiều thì tầm trăm năm, ít thì vài chục năm, tám mươi tỷ cao thủ Thần tộc sẽ phủ xuống Huyền Hoàng đại thế giới, tỷ nói có phải là đại kiếp nạn sinh tử tồn vong hay không?"
"Đại kiếp nạn Thần tộc sẽ tới sao? Lần này tại sao lại nhanh như vậy!" Nghe thấy cái tên Thần tộc, vòng sáng sau đầu Phong Dao Quang khẽ động, tựa hồ như khí linh Thiên Hoàng Kính cảm nhận được cái gì đó.
"Tốt lắm, không nên nói nhảm nhiều nữa. Hiện tại Thanh Tuyết sư tỷ đã tu thành Bất Tử Chi Thân, ba người chúng ta liên thủ đủ có thể tung hoành trên đại lục Hỗn Loạn, lần này tất cả tài phú, pháp bảo trên đại lục Hỗn Loạn sẽ để chúng ta mặc sức vơ vét rồi." Sau khi Phương Hàn cứu sống Phương Thanh Tuyết, cũng không muốn lãng phí thời gian nữa.
"Hay là nên cẩn thận một chút, đại lục Hỗn Loạn này tuy hỗn loạn, thế nhưng thế lực của Vô Cực Tinh Cung vẫn vươn tay tới, nếu như chúng ta làm ra náo động quá lớn, muốn nhất thống đại lục Hỗn Loạn, Vô Cực Tinh Cung nhất định sẽ nhúng tay vào, đến lúc đó chỉ cần phái một vị thái thượng trường lão đi ra, chúng ta cũng không làm gì được. Thái thượng trường lão của Vô Cực Tinh Cung đều là cao thủ đó, đều là truyền kỳ trong truyền kỳ, là cao thủ đã tìm hiểu được quy tắc không gian." Phong Dao Quang nói.
"Như vậy cũng giống Vũ Hóa Môn nhỉ." Phương Hàn gật gật đầu, trong Vũ Hóa Môn chỉ cần ngươi tu luyện thành Bất Tử Chi Thân sau đó tiến thêm một bước nữa, lĩnh ngộ quy tắc không gian là có thể trở thành thái thượng trường lão.
Nhưng mà tu thành vạn cổ cự đầu, khó càng thêm khó, tới Bất Tử Chi Thân còn khó hơn mười lần. Lĩnh ngộ pháp tắc không gian, tới Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng, căn bản chỉ là chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Nếu như nói tu thành Bất Tử Chi Thân, Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng còn có thể, nhưng tham ngộ quy tắc không gian nhất định phải có đại cơ duyên, đại khí vận, đại phúc phận, đại khí. Thiếu một thứ cũng không được.
Bất Tử Chi Thân là lực lượng cực hạn, tái tiến một bước ngoại trừ lực lượng chính là pháp tắc, quy tắc.
"Cho dù nhân vật truyện kỳ, tuyệt thế có tham ngộ được quy tắc không gian, ta cũng không phải là không đủ lực lượng chống lại." Phương Thanh Tuyết ngạo nghễ nói. Đây không phải là nàng nói láo, nếu như nàng bỏ qua mấy ngàn năm tuổi thọ đột ngột phát ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, cao thủ đã tham ngộ được quy tắc không gian cũng bị trọng thương.
"Phía trước chính là Vô Tướng Môn? Phương Hàn ngươi xem, sơn môn của Vô Tướng Môn tổng cộng có ba ngọn núi lớn, đây là Vô Tương lão tổ may mắn khổ thu thập được hai cực nguyên từ luyện chế mà thành, bởi vì trong Vô Tướng chân kinh có nói, tu luyện nhất định phải có chân khí nguyên từ mới có thể cô đọng được thần thông."
Vài lần nháy lên phi hành đã qua ngàn dặm. Từ rất xa ba người đã thấy ba ngọn núi cự đại đứng sừng sững trên dãy núi, mây mù lượn lờ xung quanh, non xanh nước biếc, từng đợt linh khí tụ tập.
Nhưng mà ba ngọn núi lớn này lại giao nhau, bên trong có rất nhiều huyệt động, thật giống như bị đào ra vậy.
Còn ở khoảng cách rất xa nhưng Phương Hàn cũng cảm giác được, một ít vật bằng sắt trên người mình như bị ngọn núi này hút vậy. Nhất là thần thông Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của hắn cũng rục rịch, cương khí cũng trở nên hoạt bát, khó có thể khống chế.
Nhưng mà hắn hơi vận chuyển Tiểu Túc Mệnh Thuật một chút liền trấn áp xuống.
"Tốt, ba ngọn núi lớn này quả nhiên ẩn chứa vô tận chân khí nguyên từ!" Phương Hàn âm thầm gật đầu, cảm thấy Vô Tương lão tổ đem sơn môn bố trí như vậy thật là quá tốt, tối thiểu nếu là người tu đạo khác sẽ gặp khắc chế rất lớn. Mà bọn họ tu luyện Vô Tướng chân kinh, lại giống như cá gặp nước.
"Vô Tương lão tổ xuất hiện đi!" Phương Hàn thả Vô Tương lão tổ ra, chuẩn bị tiếp nhận ngọn núi này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.