Chương trước
Chương sau
"Không xong! Không ngờ Tiêu Phi còn một chiêu này. Lại có thể triệt để dẫn động Phong Hỏa Đại Kiếp của ta, ngay cả Đại Nguyện Vọng Thuật cũng vỡ tan. Với đạo thuật của Linh Lung Tiên Tôn, nếu như muốn trợ giúp ta thì chắc chắn có thể dùng Đại Nguyện Vọng Thuật triệt để phong ấn Phong Hỏa Đại Kiếp. Vì cớ gì chỉ phong ấn ở mức đó, chẳng lẽ là có ý đồ gì? Muốn ta vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp trong khi chiến đấu sao?"
Tiêu Phi thất bại nhưng một giây cuối cùng hắn cũng phát động được Tâm Ma Chủng Tử, dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếp bị Đại Nguyện Vọng Thuật phong ấn ở sâu trong hạch tâm kim đan của Phương Hàn. Phong Hỏa Đại Kiếm không thể áp chế nữa, Phương Hàn kinh hãi thầm than.
Nhưng dù sao thì hắn cũng là người có trí tuệ cao thâm, trải qua vô số hung hiểm, kiến thức rộng rãi, tâm thần bất loạn, trong lúc lâm nguy đột nhiên tâm linh chớp động, hiểu được thâm ý của Linh Lung Tiên Tôn.
Kim đan của hắn vì theo đuổi uy lực, dung hợp tới chín mươi loại bổn mạng thần thông, hơn nữa không phân Tiên Ma, tâm ma rất lớn. Khi đến cánh cửa Phong Hỏa Đại Kiếp này thì rất khó có thể vượt qua, chín thành là thất bại, có thể nói là cửu tử nhất sinh. Nếu như dựa theo cách bình thường, tìm một địa phương bí mật tu luyện để độ kiếp thì Phương Hàn chắc chắn không thể vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp.
Hắn biến kết cục duy nhất của mình chính là bị Phong Hỏa Đại Kiếp thiêu đốt thành tro bụi, biến mất khỏi thiên địa, toàn bộ huy hoàng đều hóa thành mộng ảo.
Linh Lung Tiên Tôn nhìn thấu điểm này nên cũng chỉ hơi phong ấn Phong Hỏa Đại Kiếp của hắn chứ không phải giúp hắn giải trừ mối ẩn họa này, ý là muốn hắn vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp trong khi chiến đấu, kích phát toàn bộ tiềm lực của bản thân để có thể độ kiếp thành công.
Thoáng cái suy nghĩ thông suốt vấn đề này, Phương Hàn cũng không lo lắng nữa, tâm thần lại có chút sáng láng, tâm ma bị áp chế đến mức thấp nhất.
Đồng thời hắn cũng nhìn thấu được Tâm Ma Đại Chú Kiếm của Tiêu Phi.
Ông!
Một trảo của hắn bóp nát Thông Thiên Kiếm Linh làm cho Tiêu Phi thổ huyết, sau đó lại quét ngang qua, đánh mạnh lên Sát Kiếp Kiếm, một trảo chế trụ được thanh kiếm này. Thanh kiếm tỏa ra sát khí mạnh mẽ, không ngừng nhảy lên nhưng không cách nào thoát ra được. Một kiện trung phẩm đạo khí thoáng cái đã bị hắn bắt được.
Vốn trung phẩm đạo khí có pháp lực cực kỳ cường hãn, có thể nói là sát thần chém quỷ. Có điều không luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì khó mà phát huy toàn bộ uy lực của một kiện đạo khí. Tiêu Phi này còn kém một bước nữa mới đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh, huống hồ chi Phương Hàn có một nửa Bất Tử Chi Thân, kết hợp với kim đan, lực lượng đã đạt tới cực hạn của Thần Thông Bí Cảnh rồi.
Trở tay một cái là trấn áp được Sát Kiếp Kiếm!
Tiêu Phi phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống mặt đất, lập tức chuyển thân, vận chuyển lực ba đại chu thiên rồi đứng thẳng dậy. Nhưng hắn vừa mới đứng thẳng lên thì Phương Hàn lại hạ xuống phía sau hắn.
"Bất hảo!"
Tâm hắn vừa động thì một bàn tay khổng lồ đã đánh mạnh xuống đầu hắn!
"Ngươi chạy sao? Chạy đằng nào?" Tay trái của Phương Hàn chộp xuống, mở ra to như một cái quạt hương bồ, thân thể lại cao lớn lên, cao hơn Tiêu Phi ba cái đầu. Bàn tay đặt ở trên đầu của Tiêu Phi, nắm chặt lấy đầu hắn, tùy thời có thể xé rách Thiên Môn của hắn.
Hiện tại Phương Hàn đã luyện thành một nửa Bất Tử Chi Thân, ngoại trừ đầu ra, toàn bộ các bộ phận khác có thể tùy ý thu nhỏ, biến lớn, cũng có thể biến hóa ra đủ các loại hình thế khác, thật có thể nói là tùy ý tổ hợp, tán thành khí, tụ thành hình.
Hắn nắm bắt lấy cơ hội áp chế lấy Sát Kiếp Kiếm, sau đó hạ xuống sau lưng Tiêu Phi khống chế đối phương, có thể nói là đã hoàn toàn khống chế được cục diện trận đấu.
Trên mặt Tiêu Phi lộ ra vẻ hoảng sợ vô cùng, xoay người lại, vẫn không nhúc nhích, hắn cảm giác bàn tay khổng lồ kia chỉ cần dùng một chút lực là đầu hắn sẽ nát như cám.
"Phương Hàn! Hôm nay tỷ thí cũng chỉ là luận bàn. Ngươi thật là lợi hại, Tâm Ma Đại Chú Kiếm của ta cũng không làm gì được ngươi. Chẳng lẽ ngươi lại muốn giết ta?" Tiêu Phi khó khăn nói.
"Ngươi sợ? Ngươi không phải đang thao túng tâm ma của ta sao? Sao lại sợ? Sợ cái gì? Sợ hãi cũng là một loại tâm ma". Phương Hàn cười lạnh, tiếng cười rất âm trầm, "Xem ra tâm ma của ngươi còn nặng hơn ta nhiều lắm. Cơ hội để ngươi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh càng thêm khó. Ta thật sự đang suy nghĩ là rốt cuộc có nên giết ngươi hay không".
"Thông Thiên Kiếm Phái ta cùng ngươi cũng có chút quan hệ. Hôm nay cũng chỉ là tỷ thí, ngươi tài nghệ cao hơn ta một bậc, ta nguyện ý chịu thua cuộc, sẽ không tranh đoạt truyền thừa tam đại thần thông với ngươi nữa. Hơn nữa, chỉ cần hôm nay ngươi không tổn thương thân thể ta, để cho ta có một cơ hội đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh thì sau này ta chẳng những không đối địch với ngươi mà còn đáp ứng ngươi ba chuyện!"
Tiêu Phi đột nhiên trở nên lãnh tĩnh, nhẹ nhàng nói.
"Vĩnh viễn không đối địch với ta, còn đáp ứng ta ba chuyện?" Phương Hàn vừa nghe thì tâm ý chớp động, ý niệm xoay chuyển trong đầu "Thông Thiên Kiếm Phái đích xác có chút quan hệ với ta. Trưởng lão Lăng Không Nhất Kiếm Phùng Phi Thiên từng có chút giao tình với ta. Hắn còn nhận của ta trăm vạn Nguyên Anh Đan nữa. Hiện nay ta đang liên lạc với các môn phái về chuyện thành lập Chấp Pháp Đội. Ngươi đáp ứng với ta chuyện thứ nhất, trở thành một thành viên trong Chấp Pháp Đội đi. Ngươi thân là đệ nhất chân truyền đệ tử của Thông Thiên Kiếm Phái, địa vị cao, người khác không thể nào sánh bằng".
"Chấp Pháp Đội? Dã tâm của ngươi cũng không nhỏ, có điều cũng tốt, ta đáp ứng". Tiêu Phi không chút do dự nói.
Phương Hàn lập tức buông bàn tay xuống, đồng thời thả thanh Sát Kiếp Kiếm ra, ném về phía Tiêu Phi. Thanh Sát Kiếp Kiếm tuy cường đại nhưng không bằng Nhật Nguyệt Tinh Luân, hơn nữa cho dù lấy được thì cũng sẽ để lại hậu hoạn vô cùng, Thông Thiên Kiếm Phái cũng sẽ không từ bỏ một cách đơn giản.
Tiêu Phi nhảy lên, bay xuống lôi đài.
Hô hô, hô hô... Tiêu Phi vừa hạ đài thì Phong Hỏa Đại Kiếp ở trong hạch tâm kim đan của Phương Hàn mạnh mẽ nổi lên, rít gào dữ dội, tưởng như muốn luyện hóa toàn bộ thân thể của Phương Hàn. Phương Hàn không cách nào áp chế nổi nữa.
Phong Hỏa Đại Kiếp sắp giáng xuống!
Trong Thần Thông Bí Cảnh, Phong Hỏa Đại Kiếp là cánh cửa khó khăn nhất lại sắp xảy tới với Phương Hàn, hơn nữa Phong Hỏa Đại Kiếp của hắn cũng không phải bình thường mà có lẽ mạnh gấp mười lần cao thủ Kim Đan Cảnh khác.
Nhưng mà chuyện này chỉ diễn ra ở bên trong đầu hắn, ở sâu trong hạch tâm kim đan, người ngoài căn bản không thấy được gì.
Người khác chỉ thấy hắn tĩnh tâm lại, phá vỡ Tâm Ma Đại Chú Kiếm, thi triển một nửa Bất Tử Chi Thân kết hợp với thần thông trong kim đan đánh bại Tiêu Phi, uy phong vô lượng.
Liên tiếp đánh bại hai cao thủ trên Trường Sinh Dự Khuyết bảng, một người bài danh thứ tư, một người bài danh thứ năm, lập tức tất cả nhân tài kiệt xuất của Tiên Ma hai đạo đều không dám lên khiêu chiến với Phương Hàn. Thực lực của bọn họ xem xa Vạn Liên Sơn và Tiêu Phi, hơn nữa không có được một kiện hạ phẩm đạo khí nữa, một khi đi lên thì sẽ bị Phương Hàn dùng một quyền đánh cho sống không bằng chết.
"Còn ai không? Nếu như không có ai lên thì ta xin được nhận truyền thừa tam đại vô thượng thần phông của Linh Lung Tiên Tôn". Phương Hàn một lần nữa hô lên, liên tiếp hô lên ba lần mà cũng không có ai ứng tiếng.
"Nếu không có người nào khiêu chiến Phương Hàn thì Tổ Mã Cổ Thần Khí, Đại Phổ Độ Thiền Quang, Đại Tu Di Sơn Vương Quyền sẽ truyền cho Phương Hàn!" Thiên Phạt trưởng lão của Linh Lung Phúc Địa Thu Tế Vũ, người có được rất nhiều chỗ tốt từ Phương Hàn đứng lên nói.
"Phương Hàn! Để cho ta xem thử thần thông của ngươi nào!"
Một thanh âm từ trong đám người truyền ra, sau đó dần dần biến hóa, hợp lại thành một đóa bạch cốt liên hoa. Ma Suất đạp chân lên bạch cốt liên hoa, nhẹ nhàng bay lên trên lôi đài, đứng đối mặt với Phương Hàn.
"Ma Suất? Ngươi cũng muốn đối đầu với ta sao? Ngươi có ham muốn đối với ba đại thần thông này?" Phương Hàn nhìn Ma Suất, "Có điều tu vi của ngươi tựa hồ chỉ mới đạt tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, vừa mới ngưng luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, kém xa hai người Vạn Liên Sơn và Tiêu Phi. Ngươi nên lui ra đi, không cần phải cùng ta tranh đoạt, bằng không thì cũng mất hết mặt mũi. Dù sao thì trước kia chúng ta cũng có chút ít quan hệ, cũng không phải địch nhân!"
"Thật không? Không phải ngươi cũng chỉ mới đạt tới Kim Đan Cảnh, cảnh giới còn thấp hơn ta sao?" Ma Suất nghe Phương Hàn nói xong thì cười lạnh đáp, "Thần Thông Bí Cảnh chỉ cần lực lượng đủ cường đại là được, thần thông tu luyện càng nhiều, pháp bảo càng cường đại là có thể khiêu chiến vượt cấp. Ngươi không phải là người am hiểu chuyện này nhất sao?"
"Như vậy là ngươi thật sự muốn động thủ cùng với ta?" Phương Hàn ngạc nhiên nói.
"Không sai! Ta cũng muốn làm rõ một điều, để Phương Thanh Tuyết có thể thấy rõ, trong hai người chúng ta ai ưu tú hơn". Ma Suất nói, "Huống hồ ta nhất định phải đoạt được tam đại vô thượng thần công này. Chúng đối với ma công của ta có ích lợi tu luyện rất lớn. Nếu như ta đoạt được truyền thừa của tam đại vô thượng thần công tu vi của ta có thể tiếp tục tăng tiến nhanh chóng, chuyện đột phá Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải là không được. Mà đại kiếp nạn lại sắp giáng xuống, mọi người đều muốn tranh đoạt một đường sinh cơ. Nếu như có thể tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh trước khi đại kiếp nạn giáng xuống thì sẽ có thêm cơ hội sinh tồn. Ta không tranh đoạt cũng không được".
"Đ ại kiếp nạn sắp giáng xuống? Chẳng lẽ Ma Suất cũng biết chuyện tám trăm ức Thần Tộc?" Phương Hàn vừa nghe Ma Suất nói thì tâm linh chớp động.
Hiện tại Huyền Hoàng Đại Thế Giới đang rất hòa bình. Mặc dù có ít xung đột nhỏ, nhưng cũng không có tranh đấu lớn nào. Rất nhiều tu sĩ đều không cảm giác được nguy cơ. Nhưng mà Phương Hàn biết rõ là có tám trăm ức Thần Tộc sắp xâm lấn Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Đến lúc đó, mười môn phải Tiên Đạo, bảy mạch Ma Đạo, năm tông Yêu Đạo, các môn phái tán tu còn được bao nhiêu cái. Vũ Hóa Môn có tồn tại được hay không cũng là một vấn đề.
Tám trăm ức Thần Tộc là như thế nào?
Cái gì mà Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, chưởng môn một phái đứng trước dòng nước lũ đó cũng bị thổi tung, chết ngay lập tức. Phương Hàn nhắm mắt lại tưởng tượng bầu trời đông nghịt người của Thần Tộc, đủ các loại Thần Vương, Thần Hoàng với khí thế nghiêng trời lệch đất, lực lượng hủy thiên diệt địa, cảm giác vô cùng khủng bố.
"Ta lại không biết có đại kiếp nạn gì cả. Có điều ta cũng phải đoạt được tam đại vô thượng thần thông này. Nếu ngươi muốn động thủ thì sẽ phải hối hận thôi". Phương Hàn lắc đầu.
"Ta cũng đã nhìn thấu toàn bộ thực lực của ngươi, nắm chắc nên mới động thủ. Ta như thế nào phải hối hận chứ? Hơn nữa ta cũng đã nhìn ra Phong Hỏa Đại Kiếp ở trong hạch tâm kim đan của ngươi đã bắt đầu bạo phát rồi. Sau mấy hơi thở nữa là nó sẽ triệt để kích phát. Vừa rồi một kích cuối cùng của Tiêu Phi đã đánh tan hết thảy mọi áp chế của ngươi".
Trong lúc nói chuyện, mi tâm của Ma Suất mở ra một con mắt. Con mắt này phát ra một quang mang tà dị, trong nháy mắt Phương Hàn đã bị ánh mắt khóa lại, chỉ cảm thấy như toàn bộ thần thông, pháp lực, thậm chí cả Cây Thế Giới cũng bị con mắt này nhìn thấu hết.
"Đây là mắt gì? Sao lại có thể lợi hại như vậy? Uy lực không kém gì Thương Hải Thần Châu, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm!" Phương Hàn khiếp sợ thầm nghĩ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.