"Hắc U Vương thoát khỏi sự đuổi giết của Hoa Thiên Đô? Xem ra ma công của người này cũng khá thâm hậu, nhưng mà sao hắn lại mất một cánh tay vậy?" Nhìn đạo hắc quang cắt ngang bầu trời kia, Phương Hàn liền phát hiện ra hình thể của Hắc U Vương ẩn giấu trong đó, bộ dáng có vẻ như nguyên khí đại thương thì trong lòng không khỏi có vài phần bội phục.
Có thể thoát khỏi sự đuổi giết của Hoa Thiên Đô thì cũng có thể coi như là tài giỏi rồi.
Có điều, đằng sau đạo hắc quang có một cổ lực lượng phô thiên cái địa kéo tới, ở chân trời xuất hiện hư ảnh một lò đan thật lớn, trông như ảo ảnh đang phá không bay tới.
Trong nháy mắt một ý niệm nổi lên trong đầu Phương Hàn, hắn bay lên, ngăn trở phía trước Hắc U Vương.
"Muốn chết!"
Hắc U Vương đang liều mạng chạy trốn, pháp lực đang ở mức cường đại nhất, nhưng vẫn như cũ không thể thoát khỏi sự đuổi giết của Hoa Thiên Đô, trong tâm đã vô cùng khẩn trương rồi, vậy mà lúc này lại có người ngăn trở trước mặt hắn, làm hắn không nhịn được mà gầm lên một tiếng giận dữ, há miệng phún ra một đạo máu tươi. Đây là hắn tự biến máu huyết của mình thành một mũi tên, là một môn thần thông tên là Liệt Huyết Lôi Cương Tiễn, uy lực cực lớn, chuyên dùng khi liều mạng, có điều mỗi lần thi triển lại tiêu hao ba mươi năm thọ mệnh.
"Hừ!"
Trên đầu Phương Hàn xuất hiện một đạo phù lục, Đại Thôn Phệ ma trận há cái miệng to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825994/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.