"Đã như vậy thì chúng ta cũng đi thôi." Phương Hàn há miệng phun ra một cổ khí lưu lục sắc. Thoáng cái bao trùm cả người hắn và Di Thân Vương, sau đó biến mất vô ảnh vô tung, tựa hồ hòa nhập vào trong cây cối, làm cho người khác khó có thể phát hiện ra được.
"Hả?" Thập tam hoàng tử, Chiến Thân Vương vẫn một mực quan sát động tĩnh của Phương Hàn và Di Thân Vương thấy mới thoáng cái, Phương Hàn và Di Thân Vương đã biến mất thì không khỏi cả kinh, "Tứ ca, Đoạt Mệnh Thư Sinh thật là lợi hại. Ta cũng không cách nào phát giác ra được là hắn đã đi như thế nào. Lần này chỉ sợ hắn sẽ giúp nhị thập tứ đệ lấy được không ít đồ tốt. Vạn nhất thực lực đệ ấy tăng lên nhiều thì sẽ trở thành một uy hiếp nghiêm trọng đối với chúng ta."
"Không sao, đây là Bàn Long Tinh, là sào huyệt của viễn cổ Thiên Long. Long nhân từng thành lập một đế quốc khổng lồ ở đây. Nơi này hẳn là có không ít bảo tàng, nhưng sau khi tìm được chắc chắn sẽ có một phen tranh đoạt chém giết. Hoàng tộc chúng ta tự nhiên là không cần phải tàn sát lẫn nhau, chỉ cần để cho các cao thủ mời đến tranh đấu là xong rồi, lại chiếm được tiện nghi rất lớn." Tứ Hoàng Tử Dịch Thân Vương lộ ra vẻ mặt vui vẻ, "Bây giờ ngươi cứ đi theo ta, ta sẽ thi triển Vô Ảnh Kiếm Độn, không ai có thể phát hiện được sự hiện hữu của chúng ta. Chúng cứ xem thử Hoa Thiên Đô sẽ làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825987/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.