"Đã vào phạm vi của Hoang Dã Thần Miếu!" Phương Hàn dùng Mộc Độn di chuyển trong rừng rậm, tâm thần cảm thấy rất thư thái, giống như cá gặp nước. Thanh Đế Mộc Hoàng Công ở trong rừng có được địa lợi, làm cho hắn có một loại cảm giác vui vẻ, nhẹ nhàng. Trong lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được một cổ lực lượng thần bí hiện ra từ sâu trong rừng rậm.
"Ta là Thanh Đế, vạn mộc hồi báo!"
Hắn vội vàng hạ xuống, phát động cương khí của Thanh Đế Mộc Hoàng Công, thẩm thấu vào tất cả các cây cối trong rừng.
Lập tức ngay lúc đó, có rất nhiều cây cối truyền đến những luồng ý niệm yếu ớt nói cho hắn biết rõ tình huống ở phía trước. Theo ý niệm mà cây cối truyền lại, hắn liền biết được thần miếu hoa phế kia rộng lớn tới mấy ngàn dặm, không biết có bao nhiều tòa nhà ở bên trong, vô cùng hùng tráng, nguy nga. Từ bên trong tản mát ra một loại uy áp làm người ta có cảm giác không dám khinh nhờn.
Cùng lúc đó, có rất nhiều thành cổ hoang phế, không biết đã trải qua nhiều ít bao nhiêu năm mà còn vẫn không phong hóa, để lộ ra những vết rêu xanh loang lổ trên bề mặt đá đã tồn tại một thời gian dài cùng tuế nguyệt.
Thanh Đế Mộc Hoàng Công thống lĩnh vạn mộc. Hiện Phương Hàn đang ở trong rừng, vận khởi Mộc Hoàng Công có thể trao đổi với cây cối, khiến chúng truyền tin tức đến cho mình, thậm chí có thể hỏi thăm vị trí của một ít linh dược, yêu thú, mạch khoáng nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825915/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.