"Vận khí của Phương Hàn quả không tồi. Bất quá ta càng xem trọng Mạnh Thiểu Bạch. Hắn cũng đã tiến nhập Man Hoang thần miếu, rồi bình yên vô sự đi ra, còn lấy được Ngũ Hành linh căn, hiện tại chỉ sợ luyện thành thần thông thất trọng Kim Đan rồi." Dược Vương trưởng lão từ đầu đến giờ chưa lên tiếng, lúc này nói.
Vị Dược Vương trưởng lão này là chưởng quản đan dược của Vũ Hóa Môn, có thể nói là mạch máu lương thực < mạch máu (ví với những sự việc trọng đại) >, hơn nữa lão nắm giữ một kiện đạo khí đan lô duy nhất của môn phái. Là người cung ứng đan dược cho rất nhiều trưởng lão, còn có vài chục vạn nội ngoại đệ tử trong môn phái nữa.
"Mạnh Thiểu Bạch đúng thật là một thiên tài, lần đại tái này trên Sơn Hà Bảng, hắn nên trở về quan sát. Hơn nữa hắn cũng nghe nói trong môn phái xuất hiện một đệ tử thiên tài là Phương Hàn. Qua vài tháng nữa hắn sẽ trở lại. Để xem tu vi của hắn như thế nào, nếu không lệch so với suy đoán của ta hẳn là rất cao, theo suy đoán lần này của chúng ta, Vạn La đáng ngang tay với Phương Hàn, người này cũng không thể làm gì được người kia. Thế nhưng lại đoán sai rồi." Tinh Túc trưởng lão hưng phấn nói: "Vũ Hóa Môn chúng ta thịnh vượng phát đạt cũng sớm thôi, Phương Hàn, Mạnh Thiểu Bạch, Phương Thanh Tuyết, Hoa Thiên Đô, có những đệ tử như vậy không phất mới lạ."
"Bất quá ta cảm thấy kỳ quái nhất chính là Phương Hàn sao lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825889/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.