"Thật đúng là chưởng giáo của Vũ Hóa Môn, không ngờ lại đích thân đến đây giải cứu ta! Chẳng lẽ có ý đồ gì? Theo đạo lý thì mặc dù ta là chân truyền đệ tử nhưng cũng không trọng yếu đến mức này! Nếu như là Hoa Thiên Đô thì có lẽ còn được, còn như ta thì đáng lẽ không phải phí sức như vậy. Chẳng lẽ bí mật về Hoàng Tuyền Đồ đã bị lộ rồi? Nhất định là như vậy, Phương Thanh Tuyết đã sớm hoài nghi Hoàng Tuyền Đồ nằm trong tay ta rồi, các trưởng lão chắc hẳn cũng có thể suy đoán ra được do đó mới tới giải cứu ta. Nói như vậy thì cũng cần phải suy tính cẩn thận mới được. Bất quá dù sao thì đi ra ngoài vẫn tốt hơn là chết ở trong này, còn sống thì còn cơ hội……" 
Trong nháy mắt, rất nhiều ý niệm xoay chuyển trong đầu hắn. 
Phương Hàn nghĩ tới rất nhiều điều, đồng thời cũng cân nhắc thiệt hơn, tính toán các loại biến hóa có thể xảy ra, rồi mới mở miệng đáp lại: "Đệ tử là Phương Hàn, đệ tử còn sống!" 
"Còn sống! Vậy là tốt rồi! Ngươi không cần phải băn khoăn, ta cũng không phải vì Hoàng Tuyền Đồ mới cứu ngươi ra ngoài. Hoàng Tuyền Đồ là tiên duyên của ngươi, thuộc về ngươi. Ngươi đã là chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta thì chúng ta sẽ bảo vệ ngươi không bị gì, ngươi sau này cũng phải bảo vệ các vị sư đệ, sư muội như vậy. Đây là tôn chỉ của Vũ Hóa Môn chúng ta, để cho môn phái càng ngày càng cường đại." 
Thanh âm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825862/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.