Chương trước
Chương sau
"Hắc Nhật Phong Tai của sư huynh Triệu Huyền Nhất đột nhiên tập kích mà cũng không thể giết chết Phương Hàn, xem ra hắn quả thật có bản lĩnh. Không biết tu luyện tới tầng thứ mấy rồi?"
"Với thân phận của Triệu Huyền Nhất sư huynh, đánh lén giết người, dùng cả tuyệt chiêu như Hắc Nhật Phong Tai mà vẫn không thể giết chết Phương Hàn, đệ tử của Vũ Hóa Môn thật mạnh! Ta phải truyền tin tức này về môn phái!"
"Phương Hàn kẻ này đã giết chết Thất Diệp Ma Quân, lấy được ma đao Huyết Thương Khung, lại không biết từ đâu mà có được Ngũ Ngục Vương Đỉnh, một thân cương khí hùng hậu vô cùng, nếu như để hắn tiếp tục tu luyện lên nữa, chỉ sợ là sẽ kiêu ngạo tới tận trời.".
Mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Biểu hiện ngày hôm nay của Phương Hàn, nếu như được truyền ra ngoài, thì thanh danh của hắn sẽ lên như diều gặp gió. Triệu Huyền Nhất không giết được hắn, lại nghe được những lời nghị luận này, khuôn mặt càng trở nên lạnh lẽo, từ người hắn tán phát ra trận trận hàn ý, nhìn thoáng qua Ma Suất, lại nhìn Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, "Phương Thanh Tuyết, ngươi còn chưa có tư cách giao thủ với ta đâu. Các sư đệ cùng lên đi, ta đang muốn nhìn xem Thiên Ma Tông cùng Vũ Hóa Môn liên thủ có thể ngăn cản được Tam Tai Cửu Nạn, Thập Nhị Huyền Môn Đại Pháp vô thượng của Thái Nhất Môn chúng ta hay không?"
"Dựa vào ngươi? Ngươi luyện thành Tam Tai Cửu Nạn sao? Ngươi có thể luyện thành hai tai trong ba tai, bốn hay năm nạn trong cửu nạn thì còn có thể. Nếu như luyện thành toàn bộ thì có lẽ ngươi đã sớm luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, trực chỉ Trường Sinh Bí Cảnh rồi. Sao bây giờ vẫn còn dừng ở lại kim đan vậy?" Ma Suất cười ha ha nói: "Triệu Huyền Nhất, đối thủ của ngươi là ta, không cần phải kéo người của Vũ Hóa Môn vào. Ngươi nếu như có bổn sự, vậy cùng với ta đơn đả độc đấu. Hoặc là chúng ta cùng xông vào Thái Nguyên tiên phủ một lần. Ai có thể xông tới chỗ sâu nhất trong Thái Nguyên tiên phủ, người đó sẽ thắng, thế nào?"
Triệu Huyền Nhất biến sắc, nhìn nhìn Thái Nguyên tiên phủ phía sau lưng, biết bản thân không thể xông vào, bao năm qua rất nhiều cao thủ bị vây hãm trong đó, muốn tìm kiếm bảo bối mà Thái Nguyên Tiên Tôn lưu lại nhưng đều bị thất bại, càng đi vào sâu bên trong thì càng khó thoát ra, vô số người chết hoặc mất tích, thậm chí nghe đồn có một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh bị vây ở trong đó ba ngàn năm rồi.
Xông vào đó? Hắn biết đạo hạnh của mình còn chưa đủ.
"Ta không có gì kiêng kị cả! Thế nhưng ngươi lại có thể vô sỉ đến bực này, muốn âm thầm giết ta. Vậy cũng đừng trách ta vây giết ngươi. Thanh Tuyết sư tỷ, chúng ta cùng tiến lên, giết người này! Ta xem Thái Nhất Môn sẽ làm như thế nào đây!"
Phương Hàn âm trầm nói.
"Nói cho cùng, Triệu Huyền Nhất ngươi muốn dùng phép khích tướng, thế nhưng ma đạo ta xưa nay không nói quy củ gì, huống hồ các ngươi nhiều người vây công ta như vậy, hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thử tư vị bị người khác vây công. Thanh Tuyết, nàng liên thủ cùng ta không? Năm đó, Thủy Cổ Thiên Ma đã luyện thành kim đan mà vẫn còn bị chúng ta vây công, sau đó bị chúng ta hủy kim đan, phong ấn hắn. Hiện tại thực lực của ta và nàng đều đã tăng mạnh, lực lượng một mình ta tuy có thể đánh bại tặc tử Triệu Huyền Nhất này, thế nhưng không có cách nào giết chết hắn, hiện tại bằng vào Bất Diệt Điện Phù đạo khí này của ngươi, cũng đủ khiến cho hắn không cách nào bỏ chạy. Đem hắn bắt lại, sau đó bức ra phương pháp tu luyện Thái Nhất Môn, pháp lực của chúng ta cũng có thể tiến thêm một bước!"
Ma Suất nghe thấy thanh âm âm trầm của Phương Hàn, tựa hồ càng thêm tán thưởng.
"Ngươi dám!"
Phúc Thọ chân nhân, Khảm Ly chân nhân, Trường Xuân chân nhân, Đại Phương chân nhân, Khôn Nguyên chân nhân, Lộc Mệnh chân nhân sáu đại chân nhân này nghe thấy vậy, lập tức bay đến bên người Triệu Huyền Nhất, tạo thành một vòng.
Lúc này đệ tử của Thái Nhất Môn không còn được vài mống, ngoại trừ Triệu Huyền Nhất, sáu đại chân nhân ra, chỉ còn lại hai ba con mèo hen, cũng không tổ kiến được một đội đầy đủ, vừa rồi Phương Hàn lại khiến cho bọn họ phân tâm, bị Ma Suất thừa cơ chém giết hơn mười người, cũng khó trách sáu đại chân nhân cùng Triệu Huyền Nhất hận Phương Hàn thấu xương.
Một kiện đạo khí, không phải là chuyện đùa. Mà ngay cả Ma Suất là con trai của Ma môn Đại Đế cũng không có.
Địa vị của Triệu Huyền Nhất mặc dù cao, trên người cũng có vài món tuyệt phẩm bảo khí, thế nhưng đạo khí lại không có một kiện.
Đắc đạo thành tiên rất khó, một kiện pháp bảo đắc đạo trở thành đạo khí cũng không phải chuyện đơn giản. Cho dù trên người Phương Hàn có hai kiện tuyệt phẩm bảo khí, Ma Đao Huyết Thương Khung, Ngũ Ngục Vương Đỉnh cũng đều có cơ hội tấn chức trở thành đạo khí, thế nhưng cũng chỉ là có cơ hội mà thôi, cho dù có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh trợ giúp hắn luyện chế, cũng cần đại lượng thiên tài địa bảo, cần vô số tinh nguyên, tiên khí thuần dương, mấy trăm năm khổ công, mới có thể miễn cưỡng thành.
Đạo khí vừa ra, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đều muốn tranh đoạt, há có thể tầm thường?
Cho nên Phương Thanh Tuyết có một kiện đạo khí cùng Ma Suất liên thủ có tám phần cơ hội thắng, đem Triệu Huyền Nhất cùng một đám đệ tử Thái Nhất Môn hoàn toàn chém chết.
Triệu Huyền Nhất vừa mới nói để ba người liên thủ, đó là phép khích tướng, lại thật không ngờ Ma Suất thật sự muốn liên thủ.
"Các ngươi Tiên Ma liên thủ, truyền ra ngoài chỉ sợ Vũ Hóa Môn sẽ trở thành công địch của toàn bộ Tiên Đạo!" Lộc Mệnh chân nhân căm tức nói với Phương Thanh Tuyết.
"Vậy là tốt rồi! Phong tỏa Quy Hư thông đạo này đi, đem tất cả mọi người ở đây giết đi, chết sẽ không còn người đối chứng, sẽ không ai biết chuyện ngày hôm nay! Ta sẽ nói toàn bộ các ngươi xông vào Thái Nguyên tiên phủ sau đó đều bị chết." Trong lời nói của Ma Suất không biểu hiện chút tình cảm, thế nhưng một câu này, thật sự là quá hung ác độc ác.
Quả thực đem toàn bộ số người ở đây giết đi, sẽ không ai biết chuyện hôm nay, tự nhiên sẽ không có chuyền ra ngoài.
Hơn nữa Ma Suất nói xong liền lập tức ra tay, đạo đạo phù chú màu đen đánh ra, không ngờ trong nháy mắt bắn lên vô số đạo phong ấn trên Quy Hư thông đạo, Ma Ảnh nặng nề lập tức khiến phiến hư không này biến thành một tiểu động thiên, không ai có thể xông ra ngoài được.
Bởi vì biên giới Thái Nguyên tiên phủ là một mảnh thời không phong bạo hỗn loạn, bất luận kẻ nào đi ra đều sẽ bị biến thành bột mịn, coi như là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, chưa tu luyện tới lĩnh ngộ hư không xuyên toa, cũng vô pháp đi qua, bằng vào pháp lực bản thân mà miễn cưỡng tiến vào, cũng sẽ bị lạc giữa vô cùng vô tận không gian song song, không tìm được đường về, cuối cùng kiệt lực mà chết.
"Thanh Tuyết, nàng thấy như thế nào?"
Sau khi phong tỏa hết thông đạo, ánh mắt Ma Suất nhấp nháy, nhìn chằm chằm Phương Thanh Tuyết.
Hiện tại chỉ cần Phương Thanh Tuyết nói một câu, hai người sẽ lập tức động thủ!
Đem mấy trăm người ở đây làm cỏ.
Ma Suất bị đuổi giết lâu như vậy, trong lòng cũng chất chứa rất nhiều oán khí, sớm muốn đại khai sát giới một hồi, khó có được cơ hội ngàn năm có một như ngày hôm nay. Hắn cũng đã tu luyện thành Ma Môn Kim Đan, nhưng mà muốn một mình giết Triệu Huyền Nhất căn bản không làm được, có thêm Phương Thanh Tuyết sẽ nắm chắc hơn nhiều.
"Ứng Thiên Tình, ngươi đi đi! Ta và ngươi Tiên Ma không cùng đường, tuyệt đối không thể cùng ngươi liên thủ giết đệ tử Tiên Đạ. Nhưng mà Thái Nhất Môn dám đánh giết người của Phương gia ta, ta không thể không xuất thủ, người của Phương gia ta không dễ bị khi dễ như vậy đâu? Chuyện ta đối phó với Thái Nhất Môn không liên quan gì đến ngươi."
Phương Thanh Tuyết khoát khoát tay.
"Được, nàng đã nói như vậy thì ta cũng không nói nữa." Ma Suất thở dài một tiếng, thân thể nhoáng lên hóa thành một đạo ma ảnh, muốn ly khai khỏi nơi đây.
"Ma Suất, ngươi đi được sao?"
Oanh long!
Một thanh âm từ thông đạo Quy Hư truyền tới, thông đạo Quy Hư vốn bị Ma Suất phong tỏa, lúc này lại bị người cưỡng chế đánh tan, một mảng hỏa quang như ánh mặt trời nổ bắn ra, trong trung tâm hỏa quang bạo liệt loáng thoáng hiện ra một đạo nhân, đạo nhân này tựa như thần linh hạ phàm.
"Đại Nhật Hỏa Tai! Tống Duy Nhất!" Ma Suất nhíu mày.
"Tống sư huynh!"
"Tống sư huynh tới rồi..."
Đám đệ tử của Thái Nhất Môn đều chạy tới hoan hô, sáu đại chân nhân, Triệu Huyền Nhất đều thở ra một hơi. Có thêm viện quân, bây giờ hươu chết về tay ai cũng chưa biết được.
"Không xong!" Trong lòng Phương Hàn thầm hô một câu.
Phương Thanh Tuyết sắc mặt không thay đổi, nhìn Tống Duy Nhất, "Tống Duy Nhất, ngươi muốn cùng ta giao thủ hay sao?"
"Phương Thanh Tuyết, ngươi làm rất tốt, ngươi đã không cùng liên thủ với Ma Suất đối phó với đệ tử Thái Nhất Môn ta, Thái Nhất Môn ta tự nhiên cũng sẽ không cùng Vũ Hóa Môn ngươi trở mặt, sự tình hôm nay cứ để người chủ sự của Vũ Hóa Môn đến rồi nói, như vậy sẽ công bằng hơn. Hoa sư huynh, huynh ra đi!"
Tống Duy Nhất hai tay chấp lại, khách khí nói.
Oanh long!
Từ thông đạo Quy Hư đột nhiên truyền đến một luồng lực lượng mạnh mẽ, từ trong hư không xuất hiện, một cỗ lực lượng phô thiên cái địa là cho cả Thái Nguyên Tiên Phủ cũng có chút rung động.
Trong luồng lực lượng mạnh mẽ này, một người vô thanh vô tức xuất hiện, mặc một bộ y phục màu xanh, giống như một tú tài trong thế tục, đúng là đệ nhất chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn, Hoa Thiên Đô, cường giả tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh! Chỉ thiếu chút nữa sẽ bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành thiên chi kiêu tử, sống mãi cùng tuế nghuyệt.
Tống Duy Nhất mặc dù là đệ tử Thái Nhất Môn, bình thường ra ngoài đi tuần, đều là dùng Tứ Trảo Kim Giao kéo xe, một đoàn chín mươi chín nam, chín mươi chín nữ, khua chiêng giống trống, thế nhưng thực lực lại không bằng Hoa Thiên Đô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.