Khí trời đã chuyển sang cuối thu, cây cối trên Vũ Hóa Sơn bắt đầu thay lá, khung cảnh rất tiêu điều, đứng trên ngọn núi nhìn thấy đâu đâu cũng chỉ một màu thu vàng rượi, khí trời tươi mát, rất thích hợp để lên núi ngắm cảnh. 
Phương Hàn cùng Hồng Di Quận Chúa nhìn về một chỗ cách bọn họ không xa, tựa hồ thấy được cái gì đó. 
"Người nào mà lại có gan theo dõi bọn ta? Không biết ta là tổ tông của ám sát, kim bài thích khách sao? Tưởng rằng có thể che dấu được ta sao? Bất quá Phương Hàn, anh làm sao có thể phát hiện ra được? Ta thấy rất kỳ quái đó." Hồng Di Quận chúa dùng giọng như muỗi kêu nói. 
"Đây cũng không có gì đặc biệt, tinh thần của ta đã tu luyện tới trình độ nhất định, cảm ứng trở nên phi thường linh mẫn mà thôi." Phương Hàn sờ sơ lông vũ trên người Hạc tiên tử, rồi nhún một cái nhảy lên. 
"Ai nha, Phương Hàn, đệ nặng quá, nặng gấp đôi so với trước kia! Đè chết ta rồi!" Phương Hàn vừa lên, Hạc tiên tử liền oa oa kêu to. 
"Có đúng vậy không? Bất quả tỷ chở cả một con ngựa còn được, ta giờ vẫn còn nhẹ mà." Phương Hàn có chút ngập ngừng nói. Hiện giờ thân thể hắn tinh thuần hơn, áp súc hơn so với trước, cân nặng cũng tăng lên gấp đôi. Tất cả là nhờ tu luyện Diêm La Kim Thân, huyết nhục ngưng luyện, xương có mật độ dày đặc hơn trước, một đoạn xương giờ đây không kém gì một khối thép, cốt tủy đặc quánh như thủy ngân. 
Bây giờ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825759/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.