Về tới phòng trong Nội Tiên Viện của mình, Phương Hàn đóng cửa lại, sau đó khoanh chân ngồi trong phòng luyện đan, bắt đầu tu luyện tinh thần. Hắn vốn ở Ngọa Tiên Viện cũng không có hành lý gì, cũng không có đồ vật gì trọng yếu gì, tất cả đều năm trong Hoàng Tuyền Đồ hết rồi. 
Không gian bên trong Hoàng Tuyền Đồ rất lớn, có thể cất dấu rất nhiều thứ, thậm chỉ bỏ cả một ngọn núi vào thì vẫn còn dư. 
Phòng trong Nội Tiên Viện cùng phòng ở Ngoại Tiên Viện cũng không giống nhau, thuần tý chỉ là một khối đá màu trắng cấu thành, cao lớn, rộng rãi, thâm u, tươi mát, trông giống như động phủ của tiên nhân, nhất toàn bộ căn phòng liền thành một khối, chỉ cần đóng cánh cửa đá lớn lại thì bất luận là ai cũng không thể quấy rầy. 
Trong phòng còn có giá sách, phòng luyện đan, hồ nước, trên đỉnh có một minh châu lấp lánh tỏa sáng. 
Minh châu này cũng không phải là dạ minh châu, bản thân nó có thể hấp thu tinh quang nhật nguyệt, chứa đựng bên trong rồi phát ra quang mang nhu hòa. 
Phương Hàn còn thấy trong phòng luyện đan có một lò luyện đan cao bằng hai thân người, bên ngoài có điêu khắc rất nhiều phù lục hình ngọn lửa, bên cạnh lò luyện đan có một dòng nước suối trong vắt. 
Đây là hưởng thụ cơ bản của nội môn đệ tử. 
Đan phòng. 
Lò luyện đan lớn này không biết làm nên từ chất liệu gì, Mặc dù không phải linh khí nhưng cũng là một kiện pháp khí vô cùng tốt, có thể tinh luyện binh khí, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-sinh/825754/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.