🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Bảo khí lợi hại như Thất sát hồ lô mà ngươi nói đưa là ta phải đưa sao, quả thực là không còn thiên lý mà. Bất quá tên này là cao thủ Thần thông bí cảnh, chân truyền đệ tử, ta cần phải quyết định thật nhanh! Nếu không hắn chỉ cần một chiêu cũng có thể thu thập được ta."
Phương Hàn nhận ra Kim Thạch Đài, biết hắn là chân truyền đệ tử chủ ngọn Bích Diễm Phong, xuất quỷ nhập thành hơn Tu La nhiều, bản thân hắn tuyệt đối không phải là đối thủ, cho dù có vận dụng phi kiếm cùng Huyết miên ma y cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thần thông bí cảnh cùng Thân thể cảnh chênh lệch quá lớn, khác nhau một trời một vực.
Khi Kim Thạch Đài nói chuyện, Thất sát hồ lô trong tay Phương Hàn lay động tỏa sáng, lập tức một luồng khói đen dày đặc từ bên trong tuôn ra, chính là Thiên Lang thất sát yên.
Làn khói này bao quanh thân thể hắn tạo thành một pháp cầu, vững chắc, đồng thời cũng bao vây Phương Thanh Tuyết trong đó. Đây là Lang yên pháp cầu, dùng để phòng hộ.
Đối mặt với đối thủ như Kim Thạch Đài, hắn căn bản không có khả năng chiến thắng, chỉ có thể liều mạng sử dụng lực lượng của bảo khí để phòng hộ, chờ Phương Thanh Tuyết luyện hóa yêu khí xong, tỉnh táo lại.
Hổ khẩu của hắn bị Tu La đánh nát, máu từ bàn tay chảy dài, khi nắm lấy Thất sát hồ lô máu tươi đã nhiễm vào trong hồ lô, lập tức cùng hồ lô sinh ra một cảm ứng huyết nhục tương thông, không thể tách rời. Khi Phương Thanh Tuyết cướp được hồ lô, cũng đã thi triển thông thông để xóa bỏ huyết chi tinh thần trên nó, ai nhỏ nhỏ máu trước tiên thì sẽ thành chủ của nó.
"Tiểu bối! Lớn mật! Lại dám kháng lệnh!"
Kim Thạch Đài cũng không ngờ Phương Hàn lại dứt khoát như vậy, không nói lời nào đã sử dụng Thất sát hồ lô để phòng hộ, hắn không khỏi biến sắc, rất tức giận.
"Cũng tốt, hôm nay ta sẽ giết tên tiểu bối ngươi, ngươi cho rằng một kiện bảo khí lại có thể chống lại cao thủ Thần thông bí cảnh sao? Ngươi ngây thơ quá rồi!"
Trong lúc nói chuyện, hai tay Kim Thạch Đài đã vung lên, lập tức bảy đạo hỏa diễm màu bích lục xuất hiện, tựa như kiếm khí lăng không đánh tới! Hỏa diễm oanh phá không khí, tạo ra tiếng chấn động ầm ầm.
Trên sa mạc, mặt trời đang ở trên cao, vốn vàng óng một màu nhưng khi bích lục hỏa diễm của Kim Thạch Đài xuất hiện thì phương viên vài dặm xung quanh được chiếu rọi bởi một màu xanh mơn mởn, màu vàng của cồn cát biến thành màu xanh của núi rừng.
Phương Hàn biết rõ đây là Bích Lục Thất Tu Thần Mang! Là một trong tám đại thần thông của đệ tử Vũ Hóa Môn, ngang hàng với Tử điện lôi đao, một cái là hỏa, một cái là điện, cái nào cũng có điểm mạnh riêng.
Rầm rầm rầm bang bang.
Bích lục hỏa diễm liên tiếp đánh lên Lang yên pháp cầu, tạo ra thanh âm giống như dùng đại chùy gõ vào chuông, làm cho máu huyết của Phương Hàn nhộn nhạo, bát quá Bích diễm Thất tu thần mang lại không thể công phá được Lang yên pháp cầu. Chỉ làm cho làn khói bao quanh bên ngoài chấn động kịch liệt, tạo nên làn sóng chấn động lan tỏa trên bề mặt Lang Yên pháp cầu.
"Kim Thạch Đài! Phương sư tỷ cũng là đệ tử Vũ Hóa Môn như ngươi! Vì sao ngươi lại hạ độc thủ như vậy! Chẳng lẽ ngươi phản bội Tiên đạo, đạp nhập Ma đạo! Ngươi nếu dừng lại hành động đánh giết đồng môn này, ta xem như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, nếu không nghe lời ta, để chuyện này truyền ra ngoài, trên dưới Vũ Hóa Môn đều biết chuyện ngươi giết hại đồng môn, phạm môn quy Vũ Hóa Môn là chân truyền đệ tử không thể tàn sát lẫn nhau, chỉ có thể lên Thiên hình thai quyết phân thắng bại! Ngươi phản bội nội quy, đồng nghĩa với việc phản giáo!"
Phương Hàn đem toàn lực gào lên những lời được viết trong Chư Thế Giới về môn quy của Vũ Hóa Môn, mấy cái này Phương Hàn cũng là ngẫu nhiên nhìn qua một lần, nhờ trí nhớ siêu phàm mà nhớ rất tinh tường, giờ sử dụng nó để chất vấn Kim Thạch Đài giống như cá gặp nước.
"Ha ha ha ha ha, ha ha ha ha." Kim Thạch Đài nghe Phương Hàn nói vậy cảm giác như nghe được chuyện buồn cười nhất thế giới, cười nói, "Ngươi là một ngoại môn đệ tử nhỏ bé, biết cái gì gọi là môn quy, đồ con kiến tầm thường! Ta cũng lười không thèm nói nhảm với ngươi, chờ ta thu thập xong Thiên Lang yên này sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!"
"Chân khí cầm nã đại pháp!"
Kim Thạch Đài gào lên một tiếng bén nhọn, bảy đạo Bích lục hỏa diễm bổng nhiên biến đổi thành một bàn tay lớn, hung hăng chộp xuống một cái làm cho Lang Yên rung động mãnh liệt.
Tư tư, tư tư tư tư. Bích diễm mãnh liệt thiêu đốt, đảo mắt đem Phương Hàn bao vây như cá nằm trong nêm, nhìn ra xung quanh, tất cả đều là một màu bích lục, hoàn toàn chìm trong ngọn lửa.
Phương Hàn cũng cảm giác được não mình nóng lên, thân thể chịu sức nặng ngàn cân, Lang yên tựa hồ sắp không chịu nổi nửa rồi. Mà Bích lục hỏa diễm lại giống như đang thiêu đốt trong đầu hắn, khiến cho đầu óc trở nên mơ hồ, cảm giác như não trực tiếp bị đốt đến khô rồi.
Thần trí bắt đầu mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên hắn cùng cao thủ Thần thông bí cảnh đánh giết, không ngờ là đối phương lợi hại như vậy, bảo khí cũng không phải là đối thủ.
"Cẩn thận, đây là hắn đang luyện hóa huyết chi tinh thần của ngươi, ngươi phải bảo vệ thần trí thì mới giữ được Thất sất hồ lô, nếu như để thần trí mơ hồ thì cái hồ lô này cũng sẽ rơi vào trong tay hắn."
Tại thời điểm nguy cấp, trong đầu hắn lại vang lên âm thanh của Diêm!
"Diêm vừa nãy ngươi ở đâu vậy? Làm sao lại biến mất được?" Phương Hàn kinh hỉ nói.
"Ta vừa rồi chỉ dùng một thủ đoạn nho nhỏ để ẩn nấp thôi, ngươi nhìn lên người ngươi xem!" Diêm từ tốn giải thích, Phương Hàn liền nhìn trên da mình dần dần hiện lên một hình xăm bình thường, cùng da thịt của bản thân dính liền làm một.
Nguyên lai là Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ trước giờ vẫn coi như là nội y giờ lại trở thành hình xăm! Loại biến hóa này càng tăng thêm mối liên hệ huyết nhục tương liên.
Một giao long, một hoàng tuyền hà vờn quanh làn da nửa thân trên của Phương Hàn, hình xăm như vậy là cho người Phương Hàn tăng thêm vô cùng vô tận Ma khí, thật giống như Ma Môn Đại Đế sống lại, muốn xưng bá thiên hạ, thôn phệ vũ trụ, sống ngang trời đất, thọ cùng nhật nguyệt, thần thông có một không hai.
"Lại có thể biến thành hình xăm!" Phương Hàn kinh hỉ nói.
"Ta sớm đã nói qua, trong Cửu khiếu kim đan có máu của Hoàng Tuyền Đại đế, mà Hoàng Tuyền Đồ cũng có máu của Hoàng Tuyền Đại đế, hai cái này là một thể, không thể phân cách. Nếu như ngươi tu luyện đến trường sinh bí cảnh, có thể đem Hoàng Tuyền Đồ dung nhập vào máu của bản thân, pháp lực so với chưởng giáo của Vũ Hóa Môn còn thâm sâu hơn. Mà hiện tại chỉ là dùng để che dấu mà thôi."
Hình ảnh của Diêm chợt hiện ra trong đầu Phương Hàn, thổi ra một luồng băng giá mát lạnh, khiến cho Bích diễm tiêu thất, không cách nào rung chuyển tinh thần của Phương Hàn nữa.
Bích diễm hỏa tuy bị Lang yên ngăn chặn bên ngoài, nhưng hỏa độc có thể trực tiếp công kích tinh thần của Phương Hàn, làm cho tinh thần hắn thất thủ, đến lúc đó sẽ lạc bại thân vong.
"Không xong, ngươi ra mặt như vậy nếu để Phương Thanh Tuyết phát hiện…" Phương Hàn đột nhiên cả kinh.
"Đừng lo, Phương Thanh Tuyết trúng phải Thiên Yêu đại thủ ấn, hiện tại đang toàn lực luyện hóa yêu khí, không thể phân thần một chút nào, bên ngoài dù có bất cứ chuyện gì nàng cũng không có cảm giác, nếu không nàng sẽ không nguyện ý giao Thất sát hồ lô cho ngươi! Đây chính là một kiện bảo khí do Yêu Thần luyện chế, so với Thiên kê chí dương tác càng huyền diệu hơn. Bất quá hồ lô này là pháp bảo thuần âm, có yêu khí, không thích hợp cho ta ăn, bằng không ta cũng không nhịn được xơi nó rồi."
Diêm liếm liếm môi lộ vẻ thèm thuồng.
"Nếu là như vậy, ta để bảy thanh phi kiếm vào trong Thất sát hồ lô, sau đó thúc dục Thất sát kiếm trận thì có thể khiến cho Kim Thạch Đài chịu thiệt thòi lớn." Phương Hàn lộ vẻ hung dữ nói.
"Không ổn, Thất Sát hồ lô phi thường huyền diệu. Năm đó Yêu Thần từng chuẩn bị sản xuất số lượng lớn hồ lô này nhưng cuối cùng thất bại, nếu không chỉ sợ Yêu Thần tông có thể mở rộng thế lực, thôn tính tất cả các môn phái khác. Ngươi nếu bỏ bảy thanh phi kiếm vào rồi sợ là lấy ra không được. Vạn nhất sau này Phương Thanh Tuyết cầm qua hồ lô, phát hiện bên trong có bảy thanh phi kiếm thì ngươi giải thích thế nào?"
"Chế tạo đại lượng hồ lô, mỗi đệ tử Yêu Thần tông đều có một cái, vậy không phải là vô địch thiên hạ sao?" Phương Hàn ngẫm lại, nếu như mười vạn đệ tử Vũ Hóa Môn, mỗi người một cái hồ lô, không biết tràng diện đó sẽ khủng bố đến mức nào.
"Thất sát hồ lô còn có rất nhiều diệu dụng, ngươi quan sát một chút đi. Nếu như chỉ dựa vào Lang Yên, Vương Mặc Lâm không có khả năng chống đỡ Phương Thanh Tuyết lâu như vậy được, phải biết rằng pháp lực của Phương Thanh Tuyết cao hơn Kim Thạch Đài nhiều lắm, cảnh giới trên lệch tới hai tầng. Kim Thạch Đài chẳng qua chỉ đạt tới tầng thứ hai Thần thông bí cảnh là Chân Nguyên cảnh, còn Phương Thanh Tuyết thì đã đạt tới tầng thứ tư, Âm Dương cảnh rồi.
"Tốt, để ta xem xem." Dưới sự trợ giúp của Diêm, Kim Thạch Đài ở bên ngoài tạm thời không thể làm gì được Phương Hàn, thế là hắn phân thần ra quan sát bên trong hồ lô.
Bên trong Thất sát hồ lô phân ra thành nhiều tầng, giống như một cái giá sách, có tất cả bảy bảy bốn mươi chín ô vuông. Có ô vuông trống trơn, có ô vuông giống như chứa độc trùng lúc nhúc, trong đó có bảy ô vuông tràn ngập sương mù, chính là chứa đựng lượng lớn Thiên Lang yên.
Thiên Lang yên này mặc dù là khói nhưng lại nặng dị thường, nhìn cứ như thủy ngân.
"Ủa? Đó là cái gì?"
Phương Hàn quán sát đến bảy ô vuông ở tầng dưới cùng, Bảy ô vuông này giống như một bao kiếm, mà dưới mỗi ô vuông lại có tranh vẽ, vẽ ra rất nhiều kiếm thế, chiêu thức, không ngừng lưu động giống như ngàn vạn kiếm thủ đang không ngừng luyện kiếm.
Bảy ô vuông chứa kiếm trống không, không có phi kiếm nào, hiển nhiên chỉ cần để bảy thanh phi kiếm vào là có thể thúc dục kiếm thế, phát ra uy lực mạnh vô cùng.
"Cái này Vương Mặc Lâm rõ ràng là đến một thanh phi kiếm cũng không có, khó trách nói ma đạo không am hiểu luyện khí." Phương Hàn rất muốn thử xem uy lực của Thất sát kiếm trận nhưng rốt cuộc vẫn phải nhẫn nhịn.
"Hả? Phệ Kim Ngô Công! Cửu Trảo Tri Chu, Mỹ Nhân Yêu Phong, Huyết Trì Độc Văn, Thiết Bối Biều Trùng, Lục Sí Ngân Tàm, Huyễn Ma Hồ Điệp! Đều là độc vật! Thượng cổ thất độc! Tốt tốt! Những độc trùng này nhiễm sát khí của hồ lô, hung mãnh vô cùng, thể lực sung mãn, hơn nữa không sợ nước lửa, chỉ cần bị cắn một cái, cho dù là cao thủ Thần thông bí cảnh thi cũng bị độc phát mà chết."
Âm thanh của Diêm vang lên, hiển nhiên hắn chú ý quan sát bên trong Thất sát hồ lô có gì, rồi đột nhiên phát hiện ra những ô vuông có rất nhiều độc trùng cổ quái, không khỏi vui mừng.
"Thượng cổ thất độc?"
Phương Hàn lại chưa từng nghe nói qua, trong Chư Thế Giới, bên trong cũng không ghi chú kỹ càng về độc vật, Tiên đạo dù sao cũng khác Ma đạo.
"Dùng ý niệm mở hồ lô ra, thả độc trùng bên trong ra ngoài!"
"Thả ra không bị lửa thiêu chết sao?"
"Đừng lo, những độc vật này không có dễ dàng bị lửa thiêu đâu, Bích diễm của Kim Thạch Đài còn chưa đủ hỏa hầu."
"Hảo!"
Tâm niệm Phương Hàn vừa động. Ô ô ô ô, ô ô ô! Thất sát hồ lô một lần nữa rungđộng, rốt đột nhiên từ bên trong bay ra một đám rết, sau lưng mỗi con rết đều có cánh, toàn thân màu vàng kim, giống như được đúc bằng vàng, mãnh liệt, dữ tợn, bay nhanh như điện, thoáng cái đã chui ra khỏi Lang yên, đánh thẳng về phí Kim Thạch Đài ở bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.