Một lúc sau, Đình Dũng cuối cùng cũng đã tắm xong và cả nhà cũng bắt đầu được ăn cơm tối.
Mẹ Đình Dũng gắp miếng thịt vào bát cô từ tốn hỏi “Ánh Dương à, tình hình học tập dạo này thế nào rồi?”
“Dạ cũng hơi áp lực một chút, dù gì cũng sắp đến kì thi tốt nghiệp rồi mà cô”
“Cũng đúng, nghỉ tết xong cũng chỉ còn có gần nửa năm nữa thôi. Hai đứa cố gắng mà bảo ban nhau học đấy!”
“Dạ vâng, chỉ cần Dũng cố gắng thì cháu tin cậu ấy cũng có thể đỗ vào trường đại học danh giá thôi”
“Đấy con nghe gì chưa Dũng?”
“Mẹ à, cậu ta không phải con người đâu. Cậu ta được mệnh danh là học bá của 12A7, người luôn đứng đầu tất cả các kì thi trong trường mà”
“Con nói mà không thấy ngượng mồm hả? Cùng học như nhau, sao cái Dương thì học tốt như vậy còn con thì học dốt thế? Lần thi thử sắp tới mà còn đội sổ thì cuốn gói ra khỏi nhà nhá!”
Đình Nam ngồi ăn cơm cũng không ngon liền lên tiếng “Mẹ à, đang giờ ăn cơm mà”
“Mẹ còn chưa nói đến con đâu, nhìn gương chị Dương mà học chứ đừng có nhìn gương anh Dũng nghe chưa?”
Ánh Dương nhìn mẹ Đình Dũng đang liên mồm quát hai cậu quý tử nhà mình thì khẽ mỉm cười, có lẽ cô lại vừa thả ‘một quả bom nguyên tử’ xuống gia đình này rồi thì phải!
Kết thúc bữa cơm, Đình Dũng được giao trọng trách đưa Ánh Dương về nhà. Trên đường về, cậu vai đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999434/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.