Buổi tối hôm đó, tiệc chào đón Kelo gia nhập được tổ chức long trọng tại phòng ăn của căn cứ. Vừa ngồi vào bàn thuốc súng lại nổ ra
Ánh Dương vừa định gắp một miếng thịt nướng trong đĩa thì bị Kelo cướp
“Ê, trong đĩa thiếu sao mà phải gắp của tôi”
“Tôi thích miếng đấy được không?”
“Doãn Hải An, cậu quá đáng vừa thôi”
Tuấn Anh ngồi giữa cả hai chỉ biết thở dài ngán ngẩm.
Tuấn Thành không nhìn nổi nữa liền trừng mắt nhìn cả hai “Còn đứa nào chí chóe nữa thì ra ngoài hết. Đến giờ ăn còn cãi nhau là sao?”
Ánh Dương bị Tuấn Thành dọa sợ liền túm lấy vạt áo của Tuấn Anh. Vừa hay hành động đó lại lọt vào mắt Hải An “Ê, nhỏ trợ lí. Buông anh Tuấn Anh ra ngay!”
“Doãn Hải An, ra ngoài!”
Ánh Dương nhìn Hải An bị đuổi ra ngoài thì lè lưỡi trêu chọc.
“Triệu Ánh Dương, em cũng ra ngoài đó luôn đi”
Ánh Dương mặc dù không cam tâm nhưng cũng phải đứng dậy đi ra ngoài đứng. Mặc dù đã bị đuổi ra ngoài đứng rồi nhưng Ánh Dương và Kelo nào có chịu đứng yên đâu chứ? Cả hai lại chuẩn bị đánh nhau tiếp thì từ bên trong vọng ra tiếng Tuấn Thành “Còn đánh nhau nữa thì cuốn gói ra ngoài đường ở luôn cho anh”
Ánh Dương không đứng ở đấy nữa mà về phòng học bài. Cô vừa ngồi học được ba mươi phút thì Tuấn Anh đi đến gõ cửa phòng.
“Dương à, xuống ăn cơm đi em”
“Em không đói”
Tuấn Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.