Giải đấu quốc nội ngày càng đến sát, thời điểm đó cũng là lúc Hải An và Ánh Dương cật lực chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp sắp tới. Cả hai ngày đêm học tập khiến mọi người cảm thấy hơi 'thiếu thốn' những tiếng cãi vã, dành giật đồ ăn của hai đứa nhỏ.
Cộc! Cộc! Cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên, Ánh Dương chạy ra mở cửa thì thấy Tuấn Anh cùng khay đồ ăn tối đang đứng đó “Trưa nay em đã không ăn gì rôi, giờ cũng nên ăn một chút chứ?”
Ánh Dương mỉm cười rồi nhận lấy khay đồ ăn chuẩn bị đi vào trong thì Tuấn Anh gọi lại “Sau khi thi xong chúng ta chơi game tiếp chứ?”
Ánh Dương bật cười gật đầu nhìn anh, nếu không nói cô cũng suýt quên mất cả hai quen nhau qua game luôn.
Việc ôn thi của Ánh Dương diễn ra khá là suôn sẻ trong khi đó Hải An lại vật lộn với đống lí thuyết, trước giờ cậu có mấy khi học đâu. Cậu luôn cho rằng dành ra vài ba tháng cuối ôn thì cũng có thể giống Tuấn Anh thi được 28 điểm nhưng xem ra là sắp vỡ mộng rồi. Hải An vò đầu bứt tóc thầm gào thét sao lại có người quái vật như Tuấn Anh cơ chứ?
Chỉ còn hơn một tuần nữa thôi là kì thi tốt nghiệp sẽ diễn ra, bố mẹ Hải An thời gian này cũng thường xuyên qua thăm con, cố gắng nấu cho cậu những món bổ não mong có thể giúp cậu phần nào. Nhưng những điều đó vô tình lại trở thành áp lực rất lớn cho Hải An, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999419/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.