Đến tối Tuấn Dương lái xe về nhà, thấy cơ bản mọi thứ đã hoàn thành xong. Rạp cưới đã được dựng lên xong. Anh đi vào bên trong thì thấy Ánh Dương đang đứng nói chuyện với Tuấn Anh.
"Úi sời, về ra mắt luôn rồi à. Thấy nhà chồng tương lai xịn không Dương?"
"Anh cứ trêu em ý nhờ. Còn hơn ai đấy biệt tăm cả chiều"
"Hơ, anh đây còn bận tập luyện cho đám lóc nhóc kia nữa"
"Đen thật, anh Hiếu sợ không về kịp ý. Giờ này còn đang trên máy bay kia kìa"
"Thì thế đấy"
"Dương ơi, vào phụ chị một chút được không?" Chị Hương - con dâu cả của gia đình họ Lương đi ra
"Dạ vâng" Tuấn Dương đang định bước vào thì
"Chị không gọi chú, chị gọi người yêu chú Tuấn Anh cơ"
"Chị cứ làm em quê ý"
Ánh Dương nghe vậy cũng đi vào bên trong với chị Hương.
"Hỏi thật, yêu chưa?"
"Anh đoán xem"
"Nhận luôn là người yêu rồi kìa, tranh thủ triển đi nhá!"
"Sắp rồi, anh cứ yên tâm"
Lúc này từ trong nhà, Ánh Dương chạy ra "Mọi người gọi vào ăn cơm kìa anh"
Trong bữa cơm, mọi người liên tục hỏi chuyện về Ánh Dương. Bỗng mẹ anh hỏi "Vậy bố mẹ cháu thì sao? Bố mẹ làm nghề gì?"
Nghe lời mẹ anh hỏi, cô khẽ khựng lại không biết phải trả lời như thế nào. Nếu như bố mẹ cô còn sống thì có lẽ bây giờ cô đã không ngồi ở đây rồi.
Tuấn Anh và Tuấn Dương cũng không biết nói gì mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999403/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.