Tương Cừ đè cậu trên giường, giơ tay lên định đánh cậu, nhưng nhìn khắp cơ thể nhỏ bé của Đinh Nhạc Thiên từ trên xuống không thấy chỗ nào đánh được, một đấm của hắn mà giáng xuống cỡ như Đinh Nhạc Thiên đây, thì chắc cậu khóc chìm cả tòa ký túc xá luôn mất. 
Huống chi là hắn còn chưa kịp ra tay, thì tên này đã bắt đầu gào khóc, nức nở kêu: “Tớ sai rồi!” Bởi vì quá sợ hãi, nên nói chuyện không còn cà lăm nữa. 
Tương Cừ đã nói phải dạy cho cậu một bài học, thì không thể chỉ nói miệng được, nếu không Đinh Nhạc Thiên sẽ thật sự coi hắn như một con cọp giấy, Tương Cừ nhìn xung quanh, không tìm được thứ gì tiện tay, bèn giật chiếc dép hình gấu trên chân Đinh Nhạc Thiên, lại lật người cậu lại quan sát thử, phát hiện mông của Đinh Nhạc Thiên trông có vẻ hơi chắc tay, lập tức phát một cái lên mông cậu, “Cậu sai ở đâu!” 
Lần này Tương Cừ không nương tay, Nhạc Thiên “oa” lên một tiếng kinh thiên động địa rồi gào khóc thật lớn, không nói nổi một từ. 
Tương Cừ gánh mười hai tội danh chấp hết cả trường Dương Đức không một đối thủ, mà cũng chưa từng thấy ai nhát đến mức này, mới đánh có một cái đã gào to đến vậy rồi, làm Tương Cừ nhất thời không biết là mình ra tay quá nặng hay là do Đinh Nhạc Thiên giả bộ nữa, lại giơ tay lên: “Tôi hỏi cậu sai ở đâu, cậu không trả lời nữa là tôi đánh cậu tiếp.” 
Nhạc Thiên khóc đến thở không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-gianh-lay-nam-chinh/3355487/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.