Khi Vệ Kiêu tỉnh lại đã gần 11 giờ.
Cậu từ từ xoay người, theo thói quen nhìn sang bên trái, đập vào mắt là rèm cửa tối màu.
Éc?
Đội trưởng đâu rồi?
Không đúng, đây là giường của đội trưởng mà!
Vệ Kiêu đầu tóc bù xù ngồi dậy, kinh ngạc khi phát hiện mình đổi giường khi nào không hay.
Đây là giường của đội trưởng? Tại sao cậu lại nằm trên giường đội trưởng vậy? Do mộng du sao?
Vệ Kiêu vỗ trán.
Đúng là hôm qua rất mệt, buổi chiều vì lấy được TOP 3 mà liều mạng kiếm điểm; buổi tối thì bỏ ra 200% tinh thần để thắng đấu tập, hơn nữa còn bị choáng vì biết sếp và đội trưởng là cùng một người và sảng khoái tràn trề vì được solo đến 3 giờ…
Cộng tất cả lại với nhau thì Vệ Kiêu không bị mộng du mới lạ.
Kinh nghiệm nhiều năm cho thấy nếu cậu bị mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể chất thì khi mộng du sẽ không chạy lung tung.
Xong…
Tối qua cậu lại làm gì rồi?
Bò lên giường đội trưởng?
Không biết có lỡ làm gì quá đáng không?
Cậu run sợ rời giường rửa mặt, đánh răng xong rồi vẫn chưa hết sợ.
Vệ Kiêu hiểu rõ mình khi mộng du như thế nào.
Ôm chặt người khác y chang con bạch tuộc.
May là đội trưởng chứ nếu là cô gái nào đó thì cậu đã phải chịu trách nhiệm, kết hôn sinh con rồi!
Cảnh tượng ấy thật đáng sợ, Vệ Kiêu rùng mình.
Vệ Kiêu vội vàng rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-esport/2519794/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.