Năng lực học tập của Vệ Kiêu hoàn toàn không hề bị thổi phồng.
Học gì cũng nhanh, chuyện này cũng vậy.
Ban đầu thì như gà mổ thóc, bây giờ thì không những biết thở rồi mà còn biết ngửa đầu ra.
Hai người rúc vào một góc, hôn không kiêng nể gì
Dù chỉ mới tách nhau ra một lúc, dù tối qua còn ôm nhau ngủ, dù đã ở gần nhau đến mức này
Nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ.
Dục vọng xâm chiếm thể xác, bao trọn linh hồn
Lục Phong buông cậu ra trước: “Đói bụng không?”
Vệ Kiêu: “Không”
Không muốn đi, muốn ở lại lâu hơn nữa
Ục ục……
Cái bụng bán đứng cậu.
Lục Phong nhìn cậu cười
Vệ Kiêu: “……” Đồ cái bụng phản chủ này!
Bàn tay đang nắm lấy eo cậu của Lục Phong hạ xuống, đan cả mười ngón vào tay cậu: “Được rồi, đi ăn cơm trước, anh cũng đói rồi”
Bốn chữ sau cùng vô cùng hiệu quả, Vệ Kiêu lập tức nói: “Được!”
Hai người họ định bước ra ngoài thì nghe thấy tách một tiếng
Là tiếng bật lửa
Có người
Vệ Kiêu to gan làm chuyện lén lút cũng thấy chột dạ.
Kích thích thì kích thích đấy, nhưng bị người khác thấy thật thì không tốt chút nào
Chuyện come out thì cần phải bàn bạc kĩ càng hơn
Lục Phong kéo cậu lại, hai người núp phía sau cánh cửa.
Đây là khu hút thuốc, tiếng bước chân dừng lại, âm thanh chậm rãi quen thuộc vang lên: “Làm điếu không?”
“Không cần”
“Đội trưởng Lee
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-esport/2519737/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.