Phạm Nhã nằm lì trong phòng Nhật Hạ, nữ chúa cũng chẳng có ý đuổi y ra ngoài, cô ta cũng nằm xuống, nhìn lên trần nhà như Phạm Nhã, căn phòng ngủ này rất rộng, giữa phòng là cái bàn gỗ thấp, cũng là đường biên giới phân chia "lãnh thổ" của hai vị chúa tể.
"Hồi ta còn bé, ta thường hay được mẹ dắt đi chơi, đi du lịch giống như thế này, ta nhớ mỗi lần đi du lịch, ta thường sẽ không ngủ được, mẹ ta cũng thức theo ta. Lúc đó ta và mẹ ta chơi đánh cờ, chúng ta chơi cả đêm với nhau."
Nhật Hạ mỉm cười: "Sau đó ngã lưng xuống nệm, nói chuyện với nhau như thế này. Chúng ta tỉ tê với nhau đủ thứ chuyện, mẹ ta hay than phiền về cha ta, bà ấy nói ông quá hiền lành và tử tế, đối xử quá tốt với người khác mà đôi khi không nghĩ tới bản thân mình, ừm, giờ nghĩ lại ngươi cũng có vài nét giống ông ấy."
Phạm Nhã nằm trên thảm, lắng nghe Nhật Hạ, đây là lần đầu tiên cô tâm sự về gia đình của mình, chúa tể quay sang nhìn cô ấy, Nhật Hạ cũng nhìn y, nữ chúa nói: "Chắc vì vậy nên đôi khi ta có cảm giác thân thuộc khi ta nhìn ngươi, lúc ta nhìn thấy trái tim ngươi bị xuyên thủng còn đôi mắt ngươi mù lòa, ta đã nhìn thấy cha ta, ta nhìn thấy ông ấy trong ngươi."
"Lúc ban đầu, ta cho rằng mình có cảm giác đó bởi vì ngươi rất giống với người thừa kế của ta, thật ra, ngươi khác với cậu ấy, tuy các ngươi cũng cứng cỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-chua-te/1003301/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.