Bởi vì khi viết thư cho Phạm Tằng ta đều vẽ tranh kèm theo nên ta dưỡngthành thói quen vẽ tranh luôn. Ta thường xuyên vẽ những bức họa của conta, ghi ngày tháng và ghi chú rõ bọn chúng đang làm gì, nói gì. Chờ đếnbọn chúng trưởng thành mở ra nhìn lại, nhất định rất có ý tứ. Nơi nàykhông có cameras, làm như thế coi như một cách lưu niệm. 
Phạm Lịch và Phạm Dược đều cực thích ta vì bọn chúng vẽ vẽ. Chúng chuẩn bịriêng một cái hòm, mỗi lần vẽ xong, ba người thưởng thức một phen sau đó chúng sẽ thật cẩn thận đem bức tranh cất vào hòm khóa kỹ, cực kỳ quýtrọng. 
……………. 
Đang vẽ tranh thì Phạm Tằng cau mày đi vào, bộ dáng thực phiền não. 
Ta ngừng bút,” Làm sao vậy? Lão gia gọi ngươi có chuyện gì sao?” 
” Phụ thân muốn ta đi Li Viên học viện du học một năm.” 
Nơi này các đệ tử thế gia chưa có công danh đi du học rất nhiều. Học việnLi Viên kia rất có danh tiếng. Không nói đến nó có nhiều danh sư, ngoàiviệc đọc sách còn có thể kết giao không ít bằng hữu. Dù sau nếu học ởnơi có danh tiếng, tương lai công danh mới có lợi. Đi du học nhưng thậtra một chuyện tốt. 
Ta đến bên cạnh hắn, vuốt lên hai chân mày đang nhăn, nhẹ giọng hỏi hắn:” Đây là chuyện tốt a, ngươi phiền não cái gì?” 
” Chính là…… Ngươi sẽ sinh đứa nhỏ”, hắn nắm cả bả vai ta,” Ta sẽ không thể ở bên cạnh ngươi, hơn nữa vừa đi chính là một năm.” 
Một năm thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy/2463984/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.