Mùa đông ở Bắc Kinh lạnh hơn so với Giang Nam rất nhiều.
Mặc dù lúc nhỏ Chương Hàm lớn lên ở Quy Đức phủ, sớm quen với mùa đông băng đóng ngàn dặm ở phương Bắc, nhưng sống ở Giang Nam mười mấy năm, trong ấn tượng của nàng mùa đông luôn ẩm thấp lạnh lẽo mang theo vài phần mềm mại đặc trưng của Giang Nam, hoàn toàn khác hẳn với khung cảnh bông tuyết to như lông ngỗng rơi một đêm là tuyết dày nửa thước ở Bắc Kinh hiện giờ. Ban ngày nhìn những băng nhũ trong suốt dưới mái hiên, thấy những cung nhân bị rét lạnh đến mức co đầu rụt cổ, nhớ tới trước khi dời đô thả ra hơn ngàn cung nữ trẻ tuổi, mang đến Bắc Kinh đa số là cung nữ ba mươi tuổi trở lên nếu ra cung tìm không thấy đường sống, buổi tối hôm nay nàng nhịn không được than vãn với Trần Thiện Chiêu.
“Bên Tích tân ty chuẩn bị không tốt, may mắn lần này dời đô đã tiến hành suốt mấy năm, thương nhân tứ phương muốn trục lợi tụ tập tại Bắc Kinh, người đốt than cũng nhiều hơn xưa. Nếu không chỉ cần một mùa đông này, thật chẳng biết sẽ có người bị chết rét hay không.”
Trần Thiện Chiêu cũng cau mày, chợt lên tiếng: “Ta đã xin phụ hoàng phát than củi cho quan viên từ trên xuống dưới. Rốt cuộc người phương Nam không quen cái lạnh của phương Bắc. May mắn quân sĩ được phân đến kinh vệ đều do Tứ đệ hỗ trợ chọn lựa, đa số là người xuất thân phía Bắc, mau quen khí hậu. Còn có Hộ Bộ dự bị quân bào giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604402/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.