Khởi hành từ Khai Bình đi thẳng xuống miền Nam, bởi vì không phải quân tình khẩn cấp nên dĩ nhiên không cần đẩy nhanh tốc độ mỗi ngày ba trăm dặm không ngừng, do đó Tống Tú tài đi từ Khai Bình đến Bắc Bình suốt mười một ngày, rồi từ bến tàu Thông Châu ngồi thuyền xuôi Nam. Đến khi ông tới kinh thành đã là ba mươi tháng chín. Mặc dù ông là đại công thần trong trận đại thắng ở Khai Bình, nhưng tại kinh thành quyền quý đầy đường còn quan viên thì không bằng cẩu, một tú tài như ông đâu được coi là nhân vật lớn, tiến đến nghênh đón chỉ có Chương Sưởng.
Lúc này, biết được nữ nhi sinh một nhóc con mập mạp, thuyền qua Hoài An cũng nghe tin Chương Phong nhận tước vị Tuy Dương Bá, ông sửng sốt xong vỗ tay cười to: “Chương lão ca thật là song hỷ lâm môn, bản thân được phong tước lại mừng tôn tử chào đời, không biết sẽ cao hứng thành bộ dáng gì! Tốt tốt, lần này ta cũng thành ông ngoại!”
“Tiên sinh.” Chương Sưởng thấy lão sư cao hứng khiến mình cũng vui lây, cung kính gập người vái chào rồi giải thích: “Vốn dĩ mẫu thân muốn đích thân tới đón nhưng con chết sống khuyên bà chờ ở nhà. Đại tẩu thì chăm sóc Bảo ca nhi hơi bị sốt nóng, nếu không cũng muốn đích thân tới, vì thế chỉ có con đưa tiên sinh đến Binh Bộ nhận công văn.”
“Đâu cần bày trận nghênh đón rình rang như vậy làm gì, để người ta thấy thật không giống ai!” Tống Tú tài mỉm cười đánh giá trang phục của Chương Sưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604361/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.