So sánh với Càn Thanh Cung, năm xưa Thanh Ninh cung tuy cũng xây dựng cùng một lúc, nhưng bởi vì nhiều năm không có chủ nhân, chỉ khẩn cấp tu sửa một lần trước khi Thái Thượng Hoàng thoái vị, cho nên bất luận trong hay ngoài đều thua xa tẩm cung của Thiên Tử cả về sự trang nghiêm lẫn tráng lệ. Thế nhưng từ khi Thái Thượng Hoàng dọn từ Càn Thanh Cung về nơi này, ngài vẫn vui vẻ không hề khó chịu, ngày thường ngắm hoa xem sách, khi thì đến chỗ ba vị Thái Hoàng phi và các Thái phi tần khác ngồi một chút, cuộc sống thật sự rất tiêu dao.
Hôm nay, Thái Thượng Hoàng từ chỗ Cố Thục thái phi trở lại Thanh Ninh cung, vừa bước qua ngạch cửa đột nhiên hai đầu gối mềm nhũn khuỵu xuống. Mặc dù Lộ Khoan bên cạnh nâng đỡ kịp thời, mấy tiểu nội thị cũng ba chân bốn cẳng ào đến hỗ trợ, nhưng nhìn Thái Thượng Hoàng hai mắt nhắm nghiền bất tỉnh nhân sự, mọi người vẫn sợ tới mức hồn phi phách tán. Có kẻ chạy đi Thái Y Viện gọi người, có kẻ đến Càn Thanh cung bẩm báo, chờ sau khi Lộ Khoan lấy lại tinh thần từ nỗi khiếp sợ cực độ mà làm chủ tình hình thì đã có mấy kẻ đi báo khắp nơi. Biết lúc này không phải là thời điểm ứng biến, Lộ Khoan chỉ có thể lặng lẽ sai hai tâm phúc đi báo tin cho Trường Ninh Cung và Đông Cung.
Hoàng đế Trần Vĩnh là người đầu tiên chạy tới, ngay sau đó mới là Hoàng hậu và ba vị Thái Hoàng phi, còn các phi tần triều trước hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604347/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.