Trong chính phòng Ninh An các phủ Võ Ninh Hầu, Vương phu nhân rón rén bước vào thấy ngay Thái phu nhân đang ngơ ngẩn nằm dựa nghiêng trên giường, gương mặt dường như còn vương nước mắt. Bà xua tay ý bảo Triệu mụ mụ sau lưng không cần đi theo, tự mình nhận lấy chung sứ bưng đến trước mặt Thái phu nhân, nhỏ giọng chào rồi ngồi xuống mép giường.
“Thập thất lang đã khá hơn chưa?”
Vương phu nhân nghe Thái phu nhân vừa mở miệng đã hỏi thăm Tri Vương bèn nhẹ nhàng đáp: “Thập nhị nương đã đi thăm Vương phi, có lẽ sẽ khuyên giải được thôi ạ.” Bà ngừng lại một chút, rốt cuộc vẫn không nói thai phải bỏ là nam hài, chỉ gắng nặn ra nụ cười thoải mái: “Tri Vương điện hạ đã ổn, Vương phi hình như cũng phục hồi tinh thần. Ngự y nói chỉ cần điều dưỡng thật tốt thì sẽ không có việc gì. Dù sao Vương phi còn trẻ, bình thường thân thể rất mạnh khỏe.”
“Trong Vương phủ có tra được gì không?”
Nghe Thái phu nhân hỏi vấn đề này, Vương phu nhân làm sao không biết Thái phu nhân còn ôm một tia may mắn, lập tức cúi đầu đáp: “Đã tra rồi ạ, từ ẩm thực sinh hoạt đến tất cả mặt khác vẫn luôn cẩn thận, không có bất luận vấn đề gì. Cho nên, Tri Vương điện hạ chỉ xử phạt nhẹ vài người, khiển trách vài câu rồi thôi. Hoàng Thượng sai người ban thưởng rất nhiều cho Tri Vương để an ủi, lại phạt Đỗ Trung tra án bất lực. Ngoài ra còn gã Thiên hộ phụng chỉ canh giữ phủ Tri Vương, nghe nói bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604332/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.