Mặc dù phủ Định Viễn Hầu phủ Uy Ninh Hầu và phủ Võ Ninh Hầu đều là hầu phủ năm đó Công Bộ thống nhất xây dựng, nhưng vì Định Viễn Hầu Vương Thành chỉ có Vương Lăng là con một, thê tử qua đời vẫn không bao giờ tục huyền cũng chưa từng nạp thiếp, cho nên bên trong phủ đệ to lớn có rất nhiều phòng trống, hạ nhân lại ít, vì thế Chương Hàm và Vương Lăng tạm thời ở đây, cộng thêm bao nhiêu hạ nhân của phủ Triệu Vương sống sót sau tai nạn mà phòng ở vẫn dư dả. Hơn nữa, đám tai mắt các kiểu trước đây ẩn núp trong phủ Triệu Vương, bất luận là vây cánh của Thái Tử hay của chư vương thậm chí tai mắt của Hoàng đế, phần lớn đều nhờ trận cháy đó mà bị dọn sạch đuổi đi, hiện giờ hạ nhân dư lại không đến một nửa.
Uyển Bình Quận Vương phi Vương Lăng phái người đưa Thu Vận và Phi Hoa trở về, thấy Chương Hàm đích thân chờ ở nhị môn đón chào, bất luận là hạ nhân phủ Định Viễn Hầu hay hạ nhân phủ Triệu Vương vừa tránh được một kiếp, trong lòng đều cảm động không thôi. Mặc dù không ít người bị hành hạ ở Tích Tân tư, nhưng mọi người đều ghi tạc món nợ này trên đầu Thái Tử, rốt cuộc không ai nghĩ rằng mình có thể giữ được tánh mạng trong buổi tối binh hoang mã loạn thiêu đốt phủ Triệu Vương rồi lại trốn chạy tứ tán. Hiện giờ nhìn Thế tử phi hậu đãi Thu Vận và Phi Hoa như vậy, đơn giản chỉ vì trong thời điểm mấu chốt nhất hai nàng liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604295/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.