Định Viễn Hầu Vương Thành? Không phải ông ta mất tích rồi? Tất cả manh mối đều nói ông ta đã đến Bắc Bình đầu nhập Triệu Vương hay sao? Thái Tử cảm thấy vừa kinh ngạc vừa giận dữ, bỗng nhiên đứng bật dậy, thấy ngay bên Tả Thuận môn có lá cờ to rộng được giương cao bay phần phật trong gió, trên lá cờ thêu hai chữ "Vũ Lâm". Nhớ tới đám quan quân mình phái vào Vũ Lâm vệ không ngừng dạo gần đây, hắn chỉ cảm thấy cõi lòng dần dần chìm vào vực sâu không đáy.
Hắn cũng không nghĩ có thể làm một lần hưởng cả đời, cho nên ngoài ba bốn Chỉ huy sứ Chỉ huy đồng tri Chỉ huy thiêm sự, hắn còn phái thêm bảy tám Thiên hộ Bách hộ đi vào, vẫn luôn nhận được tin tức hết thảy đều tốt. Thế mà hôm nay ngay ở thời khắc mấu chốt, đội cấm quân quan trọng nhất đóng quân ở ngoại Hoàng cung và bên ngoài Huyền Vũ môn đã trở tay thọc hắn một dao!
Trên gương mặt tái nhợt của Hạ Thủ Nghĩa hiện ra một tia huyết sắc, Trương Tiết mừng quá phát khóc, các tân tiến sĩ Bắc Bình luôn bao bọc Trần Thiện Chiêu trong lúc nguy hiểm reo hò hoan hô như điên. Các quan viên và tân tiến sĩ nhớ tới màn giằng co với các quân sĩ võ trang vừa nãy, ai cũng rùng mình sợ hãi. Còn đám người bo bo giữ mình luôn khoanh tay đứng nhìn, trong lòng hồi hộp mặt xám như tro tàn. Mà kẻ thất hồn lạc phách nhất chính là đảng tâm phúc của Thái Tử!
Định Viễn Hầu Vương Thành có thể thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604288/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.