Edited by Bà Còm in truyenwiki1.com
Converted by Leo Sing in Wikidich
Trần Thiện Chiêu còn chưa trở về.
Sau khi tiễn Vương Lăng và nhờ Chương Thịnh đưa Phương Thảo Bích Nhân đến công đường, Chương Hàm cho rằng mình có thể đạm nhiên trấn định tiếp tục ngồi trước cửa sổ đánh đàn, hoặc đứng trước án thư viết chữ vẽ tranh, hay ngồi trên trường kỷ tiếp tục đùa nghịch ván cờ, nhưng cuối cùng nàng lại phát hiện, lòng mình căn bản không có khả năng trầm ổn như vậy.
Nếu sự tình chỉ là người khác ngang ngược mưu hại thì sẽ không sao, nhưng Tống mụ mụ tất nhiên ngoan độc muốn đổ lên người nàng và Trương Kỳ tội danh mưu hại tỷ muội, ngoài ra đa số cáo buộc khác đều là sự thật. Lúc trước Trương Xương Ung và Tống mụ mụ liên thủ giải quyết tốt hậu quả, dẹp sạch xử trí không ít hạ nhân Trương gia, mà trong những năm Trương Du ở tại Quy Đức phủ nha rất ít khi ra cửa, cũng rất ít người gặp qua thứ nữ Trương Kỳ, nhưng vấn đề ở chỗ: Rất ít không có nghĩa là không có! Chỉ cần thật sự có tâm muốn tìm ra sơ hở thì chắc chắn tìm được!
Chương Hàm ngẫm nghĩ, hàng mày đẹp bất giác gắt gao nhíu thành một đường. Lúc này, Thu Vận đứng hầu một bên "nhìn trong mắt gấp trong lòng", vừa thầm hận Tống mụ mụ kia vừa len lén ngó chừng bên ngoài. Đến khi thấy rèm cửa hé mở một chút lộ ra gương mặt Đan ma ma, Thu Vận vội vàng rón ra rón rén tiến đến gần nhỏ giọng hỏi: “Sao rồi ạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604235/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.