Edited by Bà Còm in truyenwiki1.com
Converted by Leo Sing in Wikidich
Đối với Tôn Niệm Hi, ngay cả khi Trần Thiện Chiêu nổi trận lôi đình vì bị tiết lộ có tình ý với mình vẫn còn tốt hơn so với một tầng ẩn tình bị phơi bày trần trụi vào lúc này. Ả không thể nào ngờ được, chuyện ả tự cho rằng mình làm vô cùng kín kẽ thế nhưng lại bị mật báo, hơn nữa còn không che giấu được chút nào dưới mắt Trần Thiện Chiêu, điều này khiến ả sợ hãi hơn so với ánh mắt hờ hững kia. Ngay lúc này, ả đã không hy vọng xa vời có thể hoàn thành nhiệm vụ trong cung giao đãi, càng không hy vọng vụ ồn ào này có thể truyền đến tai Chương Hàm làm ảnh hưởng đến thai nhi, chỉ biết cố nghĩ làm cách nào có thể tìm cho mình một con đường sống!
Vì thế, Tôn Niệm Hi rơi lệ đầy mặt, bất chấp gã đàn ông đang vặn tay mình ra sau lưng chẳng có chút tâm tư thương hương tiếc ngọc, cố gắng dập đầu vài cái rồi khàn giọng phân trần: “Thế tử gia, sự tình không phải như vậy! Số trang sức này là có người dùng danh nghĩa Thế tử gia đưa cho nô tỳ; bởi vì từ khi nô tỳ vào phủ luôn được Thế tử gia chiếu ứng, cho nên khi đó nô tỳ không nghĩ nhiều mà cứ thế thu nhận. Mấy ngày qua nô tỳ biết tin người nhà đang bị túng quẫn, nô tỳ mới muốn đi cầm số trang sức này để lấy tiền giúp người nhà trong lúc nguy cấp. . .”
Vào lúc này, đừng nói Vương Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604231/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.