Edited by Bà Còm
Một cây trâm bạc hình rồng mạ vàng, một cây trâm vạn năm may mắn, một bộ diêu mạ vàng đính hoa và cườm, một vòng vàng họa tiết song long khảm đá quý, một chuỗi ngọc, một đôi hoa tai mạ vàng khảm hồng ngọc, một chiếc lược bạch ngọc khắc hoa cỏ, một ngọc bội bích ngọc hình hoa.
Vương Lăng đã quen nhìn những thứ quý giá nên đống đồ trang sức kim ngọc này nàng chẳng thèm để trong mắt. Tuy nhiên, khi vuốt ve ký hiệu của Ngự dụng giám, sắc mặt nàng lại dần dần nghiêm trọng. Nhìn Tôn Niệm Hi quỳ phía dưới mặt mày tái nhợt nhưng lại cắn môi không mở miệng xin tha, Vương Lăng hít một hơi thật sâu rồi cười lạnh: "Cuốn gói nhiều đồ như vậy muốn ra cửa sau bán lấy tiền? Hay thật, lần đầu tiên trong phủ chúng ta lại xảy ra vụ trộm lớn đến thế! Người đâu, bịt kín miệng nó, lập tức trói lại!"
Các bà tử đứng hầu hai bên vừa bàn luận một trận bên ngoài, lúc này thấy lại do Vương Lăng ra mặt, hơn nữa chưa tra xét gì mà ra lệnh trói ngay, bọn họ nhịn không được chần chờ một lát. Chính trong nháy mắt này, Tôn Niệm Hi mặt mày uất ức lập tức lớn tiếng thanh minh: "Những thứ này không phải ta trộm, đều do Thế tử gia tặng cho ta!"
Lời này vừa nói ra, một tràng tiếng ồ vang vọng trong phòng nghị sự to như vậy. Vương Lăng giận không thể át nhấn lên tay vịn đứng dậy, lạnh giọng quát: "Các ngươi đều đã chết hay sao, còn không mau chóng bịt kín miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148479/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.