Edited by Bà Còm in Wattpad
Thẩm cô cô thấy Trần Thiện Chiêu đang định bàn chuyện chính sự với Chương Hàm, lập tức vẫy tay ra hiệu cho Bích Nhân, hai người tự ý thức lui ra ngoài, trả lại sự riêng tư trong phòng nghị sự to lớn. Chương Hàm không chút chú ý tới hai người đã rút đi, hồi thần sau màn kinh hãi khi nghe tin tức, nhịn không được nắm chặt tay Trần Thiện Chiêu đang đặt trên vai mình.
“Không phải có tin Tri Vương điện hạ và Hàn Vương điện hạ sắp phải về đất phong sao?”
“Chưa phải ngay lúc này, đều dựa vào quyết định của Hoàng gia gia. Huống hồ Thập thất thúc giống như ta đều là người yêu sách, hơn nữa tài xuất khẩu thành thơ của thúc ấy mọi người đều biết, loại biên soạn về thành tựu văn hoá giáo dục như vậy nếu có hoàng tử hoàng tôn lĩnh hàm, đương nhiên sẽ là giai thoại.” Trần Thiện Chiêu giải thích, cảm giác lòng bàn tay Chương Hàm hơi đổ mồ hôi, anh chàng cười khổ, “Từ nhỏ ta đã thích đọc sách, sau khi tới kinh thành rất ít chuyện ta có thể làm, vì thế càng thêm yêu thích si mê thư tịch. Huống chi một nhiệm vụ rất tốt như vậy, nếu ta còn đưa đẩy chối từ thì phong hào con mọt sách phải thay người rồi. Tuy nhiên khi nhận vụ này thì việc ta đi sớm về trễ chỉ sợ còn là nhẹ, để nàng một mình trong phủ ta thật không yên tâm.”
“Chàng nên không yên tâm chính là bản thân, lo lắng cho em làm gì!” Chương Hàm đột nhiên nghiêng đầu nhìn Trần Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148445/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.