Cho dù là ở trong phủ Long Bình Hầu nhà của chính mình, cho dù bản thân là đích tiểu thư danh chính ngôn thuận, nhưng từ nhỏ đến lớn Trương Như chưa bao giờ thoải mái khóc lớn một trận. Mẫu thân hoài thai nàng đã từng là kết quả của sự chờ đợi tha thiết của phụ thân, bởi vì trước đó mẫu thân sinh non một lần rồi nhiều năm sau vẫn chưa có động tĩnh, còn phụ thân tuy có đông đảo thị thiếp nhưng bao nhiêu năm qua sẩy thai sinh non vô số kể, đến gần bốn mươi mà phụ thân vẫn chưa có mụn con nào. Thời điểm mẫu thân an thai thậm chí được dọn đến biệt viện, ngay cả sinh sản đều ở nơi đó. Nhưng khi nàng vừa oe oe cất tiếng khóc chào đời, nghe đồn phụ thân chỉ tiếp nhận rồi nhìn thoáng qua, sau đó hoàn toàn thất vọng trực tiếp ném cho nhũ mẫu, “Lăn lộn tới lăn lộn lui lâu như vậy, thế mà sinh không được một đứa cho ra hồn!”
Mặc dù phụ thân bất mãn, nhưng mẫu thân sau khi thất vọng lúc ban đầu bèn coi nàng trở thành chỗ dựa duy nhất, cắt đứt tâm tư đi quản phụ thân nạp thiếp sủng tì. Kế tiếp thì cứ như lịch sử được lặp lại, hậu viện chưa bao giờ ngừng nhét thêm người, nhưng phụ thân không có thêm một hài tử nào khác.
Vì thế, sau khi phụ thân nhận nhi tử nối dòng vào cửa, thân là nguyên phối mà lại không có mẫu gia đắc lực chống lưng, cuộc sống của mẫu thân càng thêm gian nan. Nếu không phải phụ thân bị bệnh nằm liệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148376/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.